Các vị trí quản lý
Chức vụ cao nhất trong trường là chủ tịch (president, chancelor), sau đó là provost, có thể tạm dịch là “tổng hiệu trưởng”. Ngoài ra, có nhiều phó chủ tịch phụ trách các mảng khác nhau trong trường, ví dụ như tài chính, nghiên cứu, công tác sinh viên…
Đứng đầu các trường con là các hiệu trưởng (dean), và đứng đầu các khoa, viện và trung tâm là các trưởng khoa, giám đốc viện hoặc trung tâm. Trưởng khoa báo cáo với hiệu trưởng, hiệu trưởng báo cáo với tổng hiệu trưởng, tổng hiệu trưởng báo cáo với chủ tịch. Các phó chủ tịch đều báo cáo trực tiếp với chủ tịch.
Chủ tịch do hội đồng quản trị bầu, tất nhiên sau khi tham khảo ý kiến của Ban tìm kiếm chủ tịch” (president search committee). Chủ tịch chỉ định tổng hiệu trưởng và các phó chủ tịch, sau khi tham khảo ý kiến của các ban tìm nhân sự tương ứng. Tương tự, tổng hiệu trưởng chỉ định hiệu trưởng và hiệu trưởng chỉ định trưởng khoa.
Tuy vị trí tổng hiệu trưởng và các phó chủ tịch tương đương với nhau, nhưng tổng hiệu trưởng là nhân vật quan trọng thứ hai trong trường, là người trực tiếp quản trị và điều hành công việc của tất cả các trường con, tạo điều kiện cho chủ tịch tập trung thời gian để lãnh đạo về chiến lược phát triển và vận động gây quỹ cho trường.
![]() |
Giảng viên - lực lượng nòng cốt
Ở những trường đại học cỡ trung bình trở lên, đội ngũ giảng viên không thuần nhất và bao gồm các thành phần chính thức (hay có thể gọi là giảng viên vĩnh viễn, tương tự như biên chế nhà nước ở Việt Nam ), giảng viên tạm thời, bán thời gian, giảng viên thỉnh giảng và trợ giảng. Đại bộ phận giảng viên chính thức đều có bằng tiến sỹ và đều phải qua một quá trình chọn lọc rất cẩn thận. Giảng viên mới vào trường thường được phong trợ lý giáo sư (assistant professor) và phải qua thời gian thử thách 5-6 năm trước khi được bổ nhiệm chính thức (awarded tenure) và nâng thành phó giáo sư (associate professor).
Không có thời gian quy định cứng nhắc là sau bao năm ở chức phó giáo sư thì sẽ được xem xét giáo sư hay còn gọi là giáo sư “đầy đủ”, full professor). Có người ở vị trí phó giáo sư mãi, và cũng có người chỉ sau 2 năm là được phong giáo sư. Tất cả phụ thuộc các giáo sư của khoa cơ sở có ủng hộ không, và sau đó hiệu trưởng có thông qua không. Chỉ có ở các trường công và trường tư phi lợi nhuận mới có bổ nhiệm chính thức, những trường tư vì lợi nhuận không có chuyện này và giảng viên ở đó, giống như nhân viên các công ty, có thể bị mất việc bất kỳ lúc nào. Ngược lại với các giảng viên chính thức, các giảng viên tạm thời hoặc bán thời gian có quyền lợi rất hạn chế, mặc dù họ có thể đã dạy liên tiếp trong trường hàng chục năm liền. Lương thấp hơn một cách đáng kể, không có bậc, và có thể bị mất việc bất kỳ lúc nào.
Các trường đại học nghiên cứu có nhiều sinh viên cao học làm trợ lý giảng dạy hoặc nghiên cứu, và họ là một lực lượng giảng viên đáng kể. Các giảng viên chính thức là lực lượng trung tâm trong nhà trường bởi vì họ là người thực hiện các mục tiêu chính của trường, nghiên cứu và giảng dạy.