Xem - Nghe - Đọc (Bài 2)

Có bao nhiêu Trịnh Công Sơn?

Càng đi tìm hiểu về Trịnh Công Sơn, càng thấy ít ai hiểu ông. Mỗi người chỉ có thể giữ riêng cho mình “một mảnh” Trịnh Công Sơn.

Khi được hỏi ấn tượng đầu tiên về Trịnh Công Sơn, nhà văn Bửu Ý nhớ lại: “Lúc đó, một nhóm bạn chúng tôi đang đàn hát nói chuyện rôm rả thì có một thiếu niên, quần cụt áo thun, từ xa đi lại. Có một bức tường gạch khá cao ngăn cách chúng tôi. Người thiếu niên ấy lấy đà bay qua bức tường rồi nói: Vui thế, cho mình tham gia với. Người ấy chính là Trịnh Công Sơn”.

Trái với ấn tượng của chúng ta về một Trịnh Công Sơn thâm trầm, ít nói ở giai đoạn sau này, đã từng có một Trịnh thật khỏe khoắn, hoạt bát thời còn trẻ. Và ở cả hai thời kỳ ấy, Trịnh Công Sơn luôn thích bạn bè. Đừng bao giờ đánh đồng sự cô đơn của Trịnh với sự cô độc. Tôi chưa thấy ai có nhiều bạn hơn Trịnh, nhưng đồng thời cũng chưa thấy ai cô đơn hơn ông. Ông vừa sống giữa thế giới bạn bè, vừa sống trong thế giới của riêng mình.

Cũng với câu hỏi như trên, chú Dương Đình Vinh - một nhà sưu tập đồ cổ ở Huế - nhớ lại: “Anh Sơn rất nịnh đầm, và lịch thiệp. Gặp cô nào đẹp anh đều… hôn liền (đính chính: “hôn” ở đây là hành động chào nhau bằng má kiểu Tây phương). Ngày ấy, tôi hay tháp tùng anh Sơn đến những buổi triển lãm nghệ thuật. Anh Sơn nói chuyện rất hay và còn đẹp trai nữa, và cô gái nào cũng muốn được trò chuyện riêng với anh”. Một Trịnh Công Sơn có nét lãng tử của James Dean! "Rebel Without a Cause" (Nổi loạn vô cớ) là một trong những bộ phim mà Trịnh yêu thích nhất.

Gia đình vẫn còn giữ một bức ảnh Trịnh Công Sơn ở trần, khoe cơ bắp cuồn cuộn. Ông vốn yêu thích võ thuật và các môn vận động mạnh như điền kinh, tập tạ. Một lần đấu nhu đạo với người em Trịnh Quang Hà, Trịnh Công Sơn chấn thương cột sống rất nặng, phải nằm liệt giường hơn một năm. Năm ấy, Trịnh mới 18 tuổi.

Nếu phải chọn một cột mốc làm thay đổi cuộc đời của Trịnh Công Sơn, ta sẽ có một màn tranh luận thú vị. Vì Trịnh trước và sau buổi diễn ở quán Văn, trước và sau khi gặp Khánh Ly, trước và sau 1975, trước và sau khi mẹ mất… đều là hai con người khác nhau. Phim “Em và Trịnh” (sắp ra rạp vào tháng 6 tới) đều khai thác những cột mốc này. Ở đó, theo ngôn ngữ kịch bản, nhân vật không còn quay đầu được nữa. Rừng xưa đã khép!

Còn cột mốc nào nữa không? Còn. Đó là trước và sau đám cưới bất thành với Michiko, một “nàng thơ” của Trịnh trong phim “Em và Trịnh”. Ngày ấy, nghe tin anh trai đám cưới, các em gái của Trịnh đang ở nước ngoài tức tốc bay về, xúng xính xiêm áo. Người anh cả sau mấy chục năm lo toan cho gia đình, quyền huynh thế phụ, rốt cục đã định cuộc trăm năm. Nhưng đám cưới ấy đã không diễn ra. Nếu nước Mỹ có “Cô dâu chạy trốn” thì ở Việt Nam, chúng ta có “chú rể chạy trốn”. Cuộc hôn nhân bất thành ấy một lần nữa tái khẳng định sự lo âu thường trực của Trịnh là đúng: ông không muốn, hoặc chính xác hơn, không thể hòa nhập đời mình với một người phụ nữ khác. Tình yêu trong ông là một định mệnh dở dang, để chúng kết tinh thành âm nhạc. Người tình trong ông sinh ra để khắc khoải, “Em theo đời cơm áo. Mai ra cùng phố xôn xao”, ngồi buồn thương “chiều nay còn mưa, sao em không lại”. 

Mỗi người xem phim sẽ chọn cho mình một cột mốc riêng. Trở lại với cột mốc năm 18 tuổi. Theo lời chú Trịnh Quang Hà, trước năm 18 tuổi, cây đàn để bụi bặm trong nhà nhưng Trịnh không bao giờ cầm tới. Nhưng một năm liệt giường, suy nghĩ về cái chết, đọc hết những cuốn sách mà mình có thể vớ tới, Trịnh nghĩ nhiều về vô thường, về hiện sinh và đột nhiên thấy có nhạc chảy trong người. Và sau đó, khi trở lại ít lâu, Trịnh viết “Ướt mi”, chính là ca khúc đã mở đầu trong trailer phim với hình ảnh lẫn giọng ca liêu trai của Thanh Thúy.

Tạo hình vai Khánh Ly và Trịnh Công Sơn trong
Tạo hình vai Khánh Ly và Trịnh Công Sơn trong "Em và Trịnh"
Nguồn: ITN

Điều lạ trong suốt đời mình: Trịnh gần như không nhắc tới biến cố năm 18 tuổi. Ông thậm chí không nhắc về cái chết của cha, cái chết đã đẩy gia đình ông vào một cơn gia biến, khiến ông khi còn rất nhỏ đã phải gánh vác trọng trách nuôi dạy đàn em. Có lẽ với Trịnh, tất cả những sự kiện đến với ông trong đời là định mệnh không thể tránh khỏi. Đã không thể tránh khỏi thì không cần phải nhắc. Như những con sóng đập vào đời ông, rồi cuốn đi, vốn không thể khác dẫu thỉnh thoảng ông cũng muốn năn nỉ: “Biển sóng biển sóng đừng xô tôi. Đừng xô tôi ngã dưới chân người”.

Trong mắt các em, Trịnh hiện lên như một người cha nghiêm khắc. Ông chẳng mấy khi la hét, nhưng khi buồn bực vượt quá giới hạn sẽ biên một lá thư. Các em chỉ cần thấy lá thư đầu giường thì lập tức run rẩy, biết ngay là “tới công chuyện”. Trong mắt giới mộ điệu, Trịnh Công Sơn là một nhạc sĩ vĩ đại đã dệt nên những vần thơ trong âm nhạc. Trong mắt kẻ thù, ông là một người không có lập trường chính trị. Trong mắt bạn bè, ông là một người bạn hiền lành và chân thành, dẫu sự hiền lành và chân thành này được mô tả bởi hàng trăm, hàng ngàn lăng kính khác nhau. Càng đi tìm hiểu về Trịnh, càng thấy ít ai hiểu ông. Mỗi người chỉ có thể giữ riêng cho mình “một mảnh” Trịnh Công Sơn. Còn trong mắt những người tình, ông là người quá ư nhạy cảm và lãng mạn, dẫu sự lãng mạn ấy cũng muôn hình vạn trạng. Trịnh trong Dao Ánh khác, trong Diễm khác, trong Khánh Ly khác và trong Hồng Nhung sau này cũng khác...

Sẽ có hai bản phim “Em và Trịnh”, một của thời thanh xuân và một dài hơn của thời trung niên, một phiên bản Trịnh Công Sơn sau bao nhiêu biến cố đời người và một của tuổi trẻ sống động nơi ông vẫn còn mang những hồn nhiên của một thanh niên thấy mình mắc kẹt giữa những sự lựa chọn. Còn thực sự có bao nhiêu Trịnh Công Sơn, tôi không dám lạm bàn. Điều khó nhất khi làm bộ phim này, tôi và đạo diễn Phan Gia Nhật Linh đã xác định rất rõ ngay từ đầu, đó là: ai cũng có một Trịnh Công Sơn của riêng mình!

Văn hóa

Những kỷ vật đi cùng năm tháng được gia đình gìn giữ cận thận
Văn hóa

Gặp lại người may cờ Tổ quốc cho chiến dịch năm xưa ở Tây Nguyên

Chúng tôi gặp bà Nguyễn Thị Ngọc Lan trong những ngày cuối tháng Tư, khi khắp nơi trên cả nước đang hướng về kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30.4.1975 - 30.4.2025). Trong căn nhà nhỏ trên đường Nguyễn Viết Xuân, TP. Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắk Lắk, người phụ nữ đã ngoài 80 tuổi tiếp chuyện bằng giọng nói nhỏ nhẹ nhưng gương mặt ánh lên sự rắn rỏi, kiêu hãnh khi nhắc về những tháng năm thanh xuân cống hiến cho cách mạng.

Tác giả tại bờ bắc bến sông Thạch Hãn - Nơi từng diễn ra các đợt trao trả tù binh chiến tranh theo một điều khoản Hiệp định Paris 1973
Văn hóa - Thể thao

Thạch Hãn chảy mãi khúc khải hoàn ca

Tròn nửa thế kỷ trôi qua kể từ ngày đất nước trọn niềm vui, Bắc - Nam sum họp một nhà trong hòa bình, thống nhất; những ngày tháng ấy, hàng triệu người con đất Việt mừng vui, vất vả ngược xuôi vượt sông Thạch Hãn để vào Nam hay ra Bắc, tìm lại người thân yêu sau bao năm dài chiến tranh, ly tán. Làm sao quên dòng sông ấy từng là giới tuyến, gánh vác sơn hà, xã tắc trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc cho đến ngày đại thắng mùa Xuân năm 1975, non sông thu về một mối.

GS.TS PHẠM HỒNG TUNG (Đại học Quốc gia Hà Nội)
Văn hóa - Thể thao

Tinh thần, cốt cách của người Việt Nam

Theo GS.TS. PHẠM HỒNG TUNG (Đại học Quốc gia Hà Nội), thắng lợi của sự nghiệp kháng chiến chống Mỹ cứu nước là một thành quả vĩ đại của cách mạng Việt Nam, khẳng định ý chí thống nhất đất nước không gì lay chuyển, khát vọng hòa bình cháy bỏng của Nhân dân Việt Nam, được hun đúc bởi truyền thống chống ngoại xâm từ trong lịch sử đến ngày nay.

Cao cả đức hy sinh - Mạch nguồn dựng xây đất nước
Văn hóa - Thể thao

Cao cả đức hy sinh - Mạch nguồn dựng xây đất nước

Đại thắng mùa Xuân 1975 đã khắc ghi những trang sử hào hùng trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt Nam. Tinh thần hy sinh cao cả ấy - vì nước quên thân, vì dân quên mình - đã trở thành mạch nguồn bất tận, hun đúc niềm tin và khát vọng vươn mình của dân tộc ta. Hôm nay, trong hào khí tháng Tư lịch sử, toàn Đảng, toàn dân, toàn quân đang tiếp nối mạch nguồn ấy bằng cuộc cách mạng tinh gọn bộ máy nhà nước - dám hy sinh lợi ích cá nhân vì một Việt Nam phồn vinh và thịnh vượng.

"Binh chủng đặc biệt" lay động cả non sông
Văn hóa - Thể thao

"Binh chủng đặc biệt" lay động cả non sông

Trên thế giới, hiếm có dân tộc nào sở hữu thứ "vũ khí" bảo vệ Tổ quốc độc đáo như vậy. "Vũ khí" ấy không phải gươm giáo, đạn bom, mà là những vần thơ thấm đẫm máu và hoa, là khúc ca hùng tráng át tiếng bom đạn, là thước phim lay động trái tim, là nét vẽ kiên cường trên trang giấy… Tất cả đã tạo nên sức mạnh tinh thần phi thường, đủ sức lấn át mọi vũ khí, hun đúc ý chí, tôi luyện quyết tâm đánh thắng kẻ thù, giành lại tự do cho Tổ quốc.

Trải qua chiến tranh càng thấy giá trị của hòa bình
Văn hóa - Thể thao

Trải qua chiến tranh càng thấy giá trị của hòa bình

Trưa ngày 30.4.1975, quân ta tiến vào Sài Gòn, chiếm Dinh Độc Lập. Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Dương Văn Minh lên đài phát thanh Sài Gòn tuyên bố đầu hàng vô điều kiện. “Khi Đài Tiếng nói Việt Nam vừa đưa dứt thông tin đó, chúng tôi nhảy cẫng lên ôm chầm lấy nhau, nước mắt lưng tròng. Đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc”...

Vòng tay lớn mãi để nối sơn hà...
Văn hóa - Thể thao

Vòng tay lớn mãi để nối sơn hà...

Thời gian có làm phai mờ dấu vết chiến tranh nhưng ký ức hào hùng vẫn in đậm trong trí nhớ những người có mặt trong thời khắc lịch sử 50 năm trước. Nhắc nhớ câu chuyện ấy tiếp thêm ngọn lửa truyền cảm hứng, biến niềm tin và tự hào thành động lực dựng xây Tổ quốc hôm nay.

“Vĩ tuyến 17 ngày và đêm” - Khát vọng và niềm tin
Văn hóa - Thể thao

“Vĩ tuyến 17 ngày và đêm” - Khát vọng và niềm tin

Bộ phim “Vĩ tuyến 17 ngày và đêm” chứa đựng bề dày lịch sử đất nước và con người Việt Nam một thời; số phận của các nhân vật mang chiều rộng về không gian, chiều dài về thời gian, gắn bó với số phận của dân tộc trong mọi biến cố lớn lao tại nơi giới tuyến chia cắt hai miền Nam - Bắc đầy khốc liệt.

Thống nhất nước nhà - con đường sống của Nhân dân ta
Văn hóa - Thể thao

Thống nhất nước nhà - con đường sống của Nhân dân ta

Ngày 6.7.1956, trong thư gửi đồng bào cả nước, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định: “Thống nhất nước nhà là con đường sống của Nhân dân ta”. Ngày 30.4.1975, điều này đã trở thành hiện thực, thành cơ sở đầu tiên của kỷ nguyên độc lập - tự do trong 50 năm qua và tiếp tục trở thành nền tảng vững chắc cho kỷ nguyên mới.

50 năm thống nhất đất nước, vẹn nguyên ký ức ngày giải phóng
Văn hóa

Vẹn nguyên ký ức ngày giải phóng

50 năm đã trôi qua nhưng ký ức về ngày nối non sông liền một dải vẫn vẹn nguyên trong tâm trí những người đã chiến đấu vì đất nước, trong đó có Đại tá Trương Quang Siều, nguyên Phó Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Quảng Bình.

Chính thức ra mắt sách “Con đường tương lai”
Văn hóa

Chính thức ra mắt sách “Con đường tương lai”

Ngày 29.4, tại Thư viện Quốc gia Việt Nam, Hội Nhà văn Hà Nội phối hợp với Viện Khoa học Giáo dục và Môi trường cùng một số doanh nghiệp tổ chức lễ ra mắt cuốn sách “Con đường tương lai” - Tập 1 của nhà văn Nguyễn Xuân Tuấn.

Nhân dân Sài Gòn - Gia Định kéo về Dinh Độc Lập chào mừng Quân giải phóng
Văn hóa - Thể thao

Nghệ thuật tạo và chớp thời cơ

Nghệ thuật tạo thời cơ, chớp thời cơ là một trong những yếu tố quyết định thắng lợi của cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân 1975; thay vì 2 năm như kế hoạch đã đề ra, chúng ta chỉ mất 55 ngày đêm thu non sông về một mối.

Ký họa sống động những ngày tiến về Sài Gòn
Văn hóa - Thể thao

Ký họa sống động những ngày tiến về Sài Gòn

Chứng kiến sự gian khổ của bộ đội ta trong những ngày kháng chiến và cả niềm hân hoan của ngày thống nhất, ông Trần Mạnh Tuấn, một họa sĩ không chuyên, nguyên phóng viên báo Pháp luật Việt Nam, đã thực hiện các bức ký họa bằng bút sắt sinh động ghi lại lịch sử không thể nào quên của dân tộc.