Theo đó, thuốc thiết yếu phục vụ bình ổn thị trường gồm 19 nhóm thuốc sản xuất trong nước với 180 mặt hàng, chiếm 50% nhu cầu của các nhóm thuốc thiết yếu mà người dân TP. Hồ Chí Minh sử dụng trong năm.
Cụ thể, thuốc giảm đau - hạ sốt, chống dị ứng, trị tiêu chảy, trị bệnh đau dạ dày, trị ho, thuốc tim mạch, trị tiểu đường, thuốc kháng sinh, kháng viêm, thuốc nhỏ mắt, thuốc trị giun, trị thấp khớp, vitamin - khoáng chất, thuốc dùng ngoài, thuốc cải thiện tuần hoàn não, chống rối loạn tâm thần, thuốc từ dược liệu...
Các thuốc bình ổn có giá bán thấp hơn giá bán của sản phẩm cùng loại (cùng hoạt chất) trên thị trường ít nhất 5 - 10%.
UBND TP. Hồ Chí Minh đã chỉ đạo Sở Y tế chủ trì, phối hợp với Sở Tài chính, Sở Công thương, Sở Kế hoạch – Đầu tư xét chọn các đơn vị tham gia chương trình. Thẩm định giá thuốc, kiểm tra việc niêm yết giá và bán theo giá niêm yết của các đơn vị tham gia chương trình bình ổn. Chủ động yêu cầu các đơn vị tham gia chương trình bình ổn đăng ký điều chỉnh lại giá khi thị trường có biến động lớn.
Đây là một trong những giải pháp trước mắt với sự can thiệp linh hoạt của nhà nước nhằm bình ổn giá thuốc - mặt hàng thiết yếu nhất, liên quan đến hoạt động chăm sóc sức khỏe toàn dân.
Trước thực trạng các bệnh viện công lập liên tục thiếu thuốc, việc dùng ngân sách trợ giá thuốc cho các đối tượng chính sách, đối tượng được ưu tiên; nhất là những người không có khả năng sử dụng những thuốc có giá thị trường cao hơn giá Bộ Y tế công bố là một chính sách đúng, mang tính nhân văn cao.
Đồng thời, đây cũng là giải pháp thúc đẩy việc kết nối chi trả bảo hiểm y tế qua mạng với hệ thống chuỗi nhà thuốc tư nhân (bằng cách thí điểm cơ chế mua sắm theo giá Min - Max) trên cơ sở giá thị trường được các nhà cung cấp cập nhật linh hoạt và cơ quan có thẩm quyền phê duyệt để kịp thời cung ứng thuốc khi nhà thuốc bệnh viện thiếu hụt.
Theo các chuyên gia, để thực hiện nhóm giải pháp ngắn hạn này, trách nhiệm cộng hưởng của chính quyền thành phố và doanh nghiệp đóng vai trò quyết định nối lại chuỗi cung ứng thuốc.
Về trung hạn, các giải pháp cần được tiến hành căn cơ và có tính linh hoạt hơn. Trong đó tập trung xây dựng cơ sở dữ liệu mở về giá và nhu cầu thuốc chung tại Việt Nam, mà TP. Hồ Chí Minh là địa phương thí điểm.
Cuối cùng là giải pháp dài hạn, với ưu tiên rà soát các vướng mắc liên quan đến cơ chế, pháp luật; sửa đổi, bổ sung những quy định phù hợp với đặc thù của ngành y tế cũng như hoạt động thực tế của các bệnh viện công lập, hỗ trợ việc mua sắm, đấu thầu được triển khai nhanh chóng, hiệu quả và tuân thủ pháp luật.