Hiến pháp 2013

Thay đổi cơ bản về quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo

Hiến pháp 2013 được Quốc hội Khóa XIII thông qua ngày 28.11.2013, trong đó quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo có sự thay đổi cơ bản so với Hiến pháp 1959, 1980 và 1992. Đây không phải sự thay đổi mang tính ngẫu nhiên, kỹ thuật lập pháp, mà là sự nhìn nhận của Nhà nước ta về quyền con người, quyền công dân theo hướng ngày càng hoàn thiện, dân chủ, bình đẳng.

	Các đại biểu vui mừng thông qua Hiến pháp 2013 - Ảnh: Quang Khánh
Các đại biểu vui mừng thông qua Hiến pháp 2013
Ảnh: Quang Khánh

Một quyền cơ bản của con người

Chương II với 36 Điều (từ Điều 14 - Điều 49), quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo được quy định ở vị trí thứ 11, sau một số quyền như quyền được sống; quyền bất khả xâm phạm về thân thể, về đời sống riêng tư, chỗ ở; quyền tự do đi lại và cư trú…

Hiến pháp 2013 quy định về quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo như sau:

“1. Mọi người có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo bình đẳng trước pháp luật.

2. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. 

3. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật” (Điều 24).

Bên cạnh đó, Hiến pháp 2013 quy định: “Quyền con người, quyền công dân chỉ có thể bị hạn chế theo quy định của luật trong trường hợp cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, đạo đức xã hội, sức khỏe của cộng đồng” (Điều 14). Đây là một cơ sở quan trọng để xây dựng hoàn thiện hệ thống pháp luật nhằm cụ thể hóa các quyền con người và cơ chế tôn trọng, bảo đảm, thực thi các quyền con người nói chung, quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo nói riêng.

Mọi người được hưởng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo

Hiến pháp 2013 đã khẳng định rõ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo là một trong những quyền cơ bản của con người (quyền của mọi người). Chủ thể hưởng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo không chỉ là công dân Việt Nam như các Hiến pháp trước đó mà còn bao gồm cả người nước ngoài cư trú tại Việt Nam (ngoài việc bảo hộ về tính mạng, tài sản và các quyền, lợi ích chính đáng theo pháp luật Việt Nam thì cũng được bảo hộ về quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo); người bị tạm giữ, tạm giam, người đang chấp hành hình phạt tù, người đang chấp hành biện pháp đưa vào trường giáo dưỡng, cơ sở giáo dục bắt buộc, cơ sở cai nghiện bắt buộc,… đều có quyền sử dụng kinh sách, bày tỏ niềm tin tín ngưỡng, tôn giáo một cách phù hợp.

Hiến pháp 2013 đề cao giá trị quyền con người, quyền công dân được công nhận, tôn trọng, bảo vệ, bảo đảm. Điều này không chỉ cam kết thực hiện các công ước quốc tế về quyền con người như Tuyên ngôn nhân quyền 1948, Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị 1966 mà Việt Nam gia nhập mà còn là thể hiện trách nhiệm của Nhà nước Việt Nam với thế giới.

Nhìn nhận tín ngưỡng, tôn giáo ở tầm cao mới

Thể chế hóa Hiến pháp 2013, ngày 20 tháng 11 năm 2014, Quốc hội thông qua Luật Tổ chức Quốc hội, trong đó quy định: Quốc hội quyết định chính sách dân tộc, chính sách tôn giáo, chính sách cơ bản về đối ngoại của Nhà nước (Khoản 3, Điều 7). Cùng với đó, nhiệm vụ, quyền hạn trong việc thẩm tra dự án luật, pháp lệnh thuộc lĩnh vực tín ngưỡng, tôn giáo; giám sát việc thực hiện luật, nghị quyết của Quốc hội, pháp lệnh, nghị quyết của Ủy ban thường vụ Quốc hội thuộc lĩnh vực tín ngưỡng, tôn giáo; giám sát hoạt động của Chính phủ, các bộ, cơ quan ngang bộ trong việc thực hiện chính sách về tôn giáo; giám sát văn bản của Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan nganh bộ thuộc lĩnh vực tín ngưỡng, tôn giáo; kiến nghị các vấn đề liên quan đến tổ chức, hoạt động về tín ngưỡng, tôn giáo đã được chuyển từ Ủy ban Về các vấn đề xã hội của Quốc hội (Điều 31, Luật Tổ chức Quốc hội 2001) sang Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng (Điều 75 Luật Tổ chức Quốc hội 2015).

Sự thay đổi này có lẽ không phải ngẫu nhiên chuyển đổi cơ học, ý chí của các nhà lập pháp mà Nhà nước nhìn nhận tín ngưỡng, tôn giáo ở tầm cao mới; nhìn nhận những giá trị tích cực về đạo đức, văn hóa tôn giáo, góp phần hình thành phẩm chất con người Việt Nam phù hợp với tiến trình xây dựng chủ nghĩa xã hội ở nước ta, thể chế các văn kiện của Đảng về “phát huy các giá trị, nhân tố tích cực trong văn hóa tôn giáo, tín ngưỡng; khuyến khích các hoạt động tôn giáo gắn bó với dân tộc, hướng thiện, nhân đạo, nhân văn, tiến bộ, tốt đời, đẹp đạo” .

Như vậy, Hiến pháp Việt Nam năm 1946, năm 1959, năm 1980, năm 1992 và năm 2013 đều có nội dung về quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. Nội dung tự do tín ngưỡng, tôn giáo trong các bản Hiến pháp thể hiện quan điểm của Đảng, Nhà nước và tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh về tín ngưỡng, tôn giáo, phù hợp với từng giai đoạn của cách mạng Việt Nam. Những nguyên tắc về tín ngưỡng, tôn giáo trong Hiến pháp là cơ sở để thể chế hóa qua các quy định pháp luật nhằm thực hiện quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, điều chỉnh hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo theo pháp luật. Bản Hiến pháp năm 2013 là sự thể hiện sự nhất quán, kế thừa, phát triển, xuyên suốt, qua các bản Hiến pháp trước đó; đáp ứng yêu cầu mới cách mạng, đồng thời phù hợp với những thay đổi của đời sống xã hội, thích ứng với môi trường quốc tế khi Việt Nam mở cửa và hội nhập.

Chính sách Dân tộc và Tôn giáo

Hợp thành khối thống nhất, vững chắc
Văn hóa - Thể thao

Hợp thành khối thống nhất, vững chắc

Qua lịch sử phát triển của đất nước, đoàn kết dân tộc, tôn giáo luôn được củng cố, tăng cường và mở rộng. Công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc đang đặt ra rất nhiều thách thức, đòi hỏi cả nước hợp thành khối đại đoàn kết vững chắc, thực hiện ước nguyện vì một Việt Nam hùng cường.

Biến đổi và mai một
Văn hóa

Biến đổi và mai một

Thời gian vừa qua, tín ngưỡng truyền thống các dân tộc thiểu số bị mai một do ảnh hưởng ngày càng lớn của nhiều loại hình tôn giáo có nguồn gốc từ phương Tây và sự xuất hiện các hiện tượng tôn giáo mới, cùng với đó là sự biến đổi mạnh mẽ về môi trường tự nhiên và kinh tế - xã hội.

Nếp sống văn hóa trong sinh hoạt đạo - đời
Văn hóa - Thể thao

Nếp sống văn hóa trong sinh hoạt đạo - đời

Thời gian qua, các giá trị văn hóa, nhân văn của tín ngưỡng, tôn giáo có tác động tích cực, làm phong phú đời sống văn hóa của người dân, góp phần quan trọng bảo tồn văn hóa truyền thống, duy trì đạo đức xã hội, hướng đến hệ giá trị mới phù hợp với đời sống hiện đại, chân - thiện - mỹ.

Khơi dậy và phát huy giá trị tốt đẹp
Văn hóa - Thể thao

Khơi dậy và phát huy giá trị tốt đẹp

Trong bối cảnh đất nước đang hội nhập mạnh mẽ, văn hóa chịu nhiều tác động, có xu hướng biến đổi, mai một bản sắc…, việc khơi dậy và phát huy giá trị tốt đẹp của tín ngưỡng, tôn giáo để giữ gìn, phát triển văn hóa Việt Nam thực sự cấp thiết.

Phát huy sức mạnh tổng hợp
Xã hội

Phát huy sức mạnh tổng hợp

Các tôn giáo với những cách làm hay, mô hình thiết thực đã đóng góp quan trọng vào công tác giữ gìn an ninh trật tự, bảo vệ an ninh Tổ quốc; đây là nguồn lực cần tiếp tục phát huy thời gian tới.

Cuộc sống bình an để yên tâm tu đạo
Xã hội

Cuộc sống bình an để yên tâm tu đạo

Cùng sự chung tay của chức sắc, cơ sở tôn giáo và sự hưởng ứng của các tầng lớp nhân dân, tại nhiều địa phương, phong trào giữ gìn an ninh trật tự đã được triển khai tích cực, góp phần xây dựng cuộc sống bình yên, đời sống văn hóa ở khu dân cư.

Đoàn kết vì mục tiêu chung
Xã hội

Đoàn kết vì mục tiêu chung

Những năm qua, các mô hình phát huy sự đoàn kết, hỗ trợ của các chức sắc tôn giáo người Chăm với lực lượng vũ trang của huyện Bắc Bình, tỉnh Bình Thuận, đã phát huy hiệu quả rõ rệt, góp phần giữ vững an ninh, trật tự tại địa phương.

Ứng xử đúng với di sản có không gian thiêng
Văn hóa - Thể thao

Ứng xử đúng với di sản có không gian thiêng

Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng, không phải di sản nào cũng có thể đưa ra trình diễn và đề xuất không đưa Thực hành tín ngưỡng thờ Mẫu Tam phủ của người Việt ra ngoài không gian tâm linh, làm mất đi tính “thiêng”, trần tục hóa tín ngưỡng, dẫn đến nhiều người hiểu sai lệch về di sản.

Cần giải pháp đồng bộ, kịp thời
Văn hóa - Thể thao

Cần giải pháp đồng bộ, kịp thời

GS.TS. Từ Thị Loan, Chủ tịch Hội đồng khoa học, Viện Văn hóa nghệ thuật Quốc gia Việt Nam góp ý, những giải pháp đồng bộ, chính sách kịp thời sẽ giúp bảo tồn và phát huy tốt hơn giá trị của di sản Thực hành tín ngưỡng thờ Mẫu Tam phủ, tránh sa vào trạng thái cực đoan: hoặc cấm đoán, quản lý quá cứng nhắc; hoặc buông lỏng, để tự do phát triển, bóp méo bản chất của di sản.