Xem - nghe - đọc

Nhớ “anh Chí” làng Vũ Đại

Chỉ với khoảng 12 phút diễn xuất, Bùi Cường đã được trao giải “Nam diễn viên chính xuất sắc nhất” tại LHP Việt Nam năm 1983. Và đã 36 năm kể từ khi bộ phim ra đời, cho dù đã đóng bao nhiêu bộ phim khác, cứ nhắc đến Bùi Cường, người ta lại nhắc đến Chí Phèo và ngược lại.

Nghe tin NSƯT Bùi Cường qua đời đột ngột ở tuổi 71, bèn mở “Làng Vũ Đại ngày ấy” ra xem lại lần nữa. Trong những bộ phim kinh điển của điện ảnh Việt Nam ngày trước, tôi đặc biệt yêu thích hai bộ phim của đạo diễn Phạm Văn Khoa: “Chị Dậu” (1980) và “Làng Vũ Đại ngày ấy” (1982). Cả hai, vốn là những tác phẩm văn chương nổi tiếng đã bước thẳng từ ghế nhà trường lên màn ảnh qua tay nghề tài hoa của đạo diễn Phạm Văn Khoa. Không chỉ khiến những nhân vật kinh điển của văn chương một lần nữa được sống lại qua hình hài của điện ảnh như Chị Dậu, Nghị Quế, Giáo Thứ, Chí Phèo, Thị Nở, Lão Hạc, Bá Kiến, Lý Cường..., đạo diễn tài năng Phạm Văn Khoa còn kiến tạo ra một không gian văn hóa đậm đặc của làng quê Bắc Bộ trong xã hội cũ.

Thế nào là một bộ phim kinh điển? Là trong trường hợp tác phẩm dựa vào chất liệu của văn chương mà khi xem phim ta không cảm giác bộ phim nệ, lệ thuộc vào văn chương nhưng vẫn trung thành với tinh thần của tác phẩm gốc. Như “Làng Vũ Đại ngày ấy”, được biên kịch Đoàn Lê (người cũng vừa qua đời cuối năm 2017) chuyển thể từ ba tác phẩm độc lập của nhà văn Nam Cao: tiểu thuyết “Sống mòn” và hai truyện ngắn “Chí Phèo”, “Lão Hạc” nhưng bà đã đưa ba tác phẩm ấy quy tụ lại trong cùng một không gian văn hóa, một làng quê Bắc Bộ dưới thời người dân Việt Nam phải chịu cảnh một cổ hai tròng: vừa bị thực dân Pháp đô hộ, vừa bị bọn cường hào quan lại phong kiến chèn ép, hà hiếp.

 “Dáng vẻ của một kẻ bị lưu manh hóa ở làng quê được thể hiện không chỉ qua hình thức mà còn ở nội tâm nhân vật, đặc biệt là qua hai phân cảnh kinh điển: cảnh Chí Phèo và Thị Nở sau đêm ở vườn Chuối và cảnh hắn thức tỉnh sau cái chết của Lão Hạc. Lối diễn xuất nhập đồng ấy đã khiến vai diễn này trở thành kinh điển của điện ảnh Việt Nam”

Thế nào là một bộ phim kinh điển? Là khi xem lại vẫn thấy hay, thấy nhuần nhị, tự nhiên và thấy những câu chuyện trên màn ảnh vẫn còn một giá trị thời sự nào đó. Những thân phận nông dân thấp cổ bé họng bị ức hiếp đến đường cùng như Chị Dậu, bị lưu manh hóa như Chí Phèo, hoặc phẫn uất đến nỗi phải ăn bả chó mà chết như Lão Hạc..., tôi e là thời nào cũng có, không kiểu này thì kiểu khác.

Và xem phim xưa, luôn luôn thấy phục sự tài hoa và khả năng nhập vai của diễn viên. Sao họ đóng hay thế, thật thế! Nỗi niềm của một người trí thức thất thời lạc thế như giáo Thứ (Nguyễn Hữu Mười), thân phận người nông dân già cô đơn buồn tủi phải sống với con chó vàng như Lão Hạc (nhà văn Kim Lân) và đặc biệt là cặp đôi “giời đày” Chí Phèo - Thị Nở (Bùi Cường, Đức Lưu) đều hiện lên màn ảnh sống động và tự nhiên, cảm giác không phải họ diễn nữa mà họ đang sống trong nhân vật, sống cùng nhân vật.

Như Bùi Cường, với vai diễn “chết vai” Chí Phèo chẳng hạn. Hồi đó khái niệm “method acting” (diễn xuất nhập tâm) ở điện ảnh Việt Nam chắc chưa biết, nhưng với vai diễn này, tôi có cảm giác như anh đang vận dụng lối diễn xuất “nhập hồn nhập xác” ấy. Phim được kể lại qua lời tự sự của giáo Thứ, một người trí thức thất thời lỡ thế phải trở về quê để sống nhờ vợ, và ông đã chứng kiến những thân phận người nông dân cùng đường trong làng quê Vũ Đại ngày ấy: Đặc biệt là hai thân phận cùng đinh Chí Phèo, Lão Hạc. Trong bộ phim gom cả ba tác phẩm văn chương nổi tiếng với hệ thống nhân vật khá dày đặc, vẫn được đạo diễn Phạm Văn Khoa chỉ đạo rất gọn gàng, không thừa không thiếu chỉ trong 90 phút phim. Nhân vật Chí Phèo của Bùi Cường chỉ xuất hiện trong khoảng 7, 8 phân đoạn phim với thời lượng chắc chỉ cỡ 12-14 phút, nhưng mỗi lần anh xuất hiện trên màn ảnh là mỗi lần ta có cảm giác anh đang thăng hoa cùng vai diễn.

Dáng vẻ của một kẻ bị lưu manh hóa ở làng quê được thể hiện không chỉ qua hình thức (chằng chịt vết rạch mặt ăn vạ, tóc tai bù xù, hai mắt trợn trạo trắng dã, hàm răng xỉn, bước thấp bước cao của kẻ say xỉn chửi bới quanh năm...) mà còn ở nội tâm nhân vật, đặc biệt là qua hai phân cảnh kinh điển: cảnh Chí Phèo và Thị Nở sau đêm ở vườn Chuối và cảnh hắn thức tỉnh sau cái chết của Lão Hạc, vác dao đến “đòi làm người lương thiện” ở nhà Bá Kiến. Lối diễn xuất “method acting” kiểu nhập đồng ấy đã khiến vai diễn này trở thành kinh điển của điện ảnh Việt Nam. Chỉ với khoảng 12 phút diễn xuất, Bùi Cường đã được trao giải “Nam diễn viên chính xuất sắc nhất” tại LHP Việt Nam năm 1983. Và đã 36 năm kể từ khi bộ phim ra đời, cho dù đã đóng bao nhiêu bộ phim khác, cứ nhắc đến Bùi Cường, người ta lại nhắc đến Chí Phèo và ngược lại.

Một đời diễn, còn mong gì hơn thế!

Văn hóa

Nhân dân Sài Gòn - Gia Định kéo về Dinh Độc Lập chào mừng Quân giải phóng
Văn hóa - Thể thao

Nghệ thuật tạo và chớp thời cơ

Nghệ thuật tạo thời cơ, chớp thời cơ là một trong những yếu tố quyết định thắng lợi của cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân 1975; thay vì 2 năm như kế hoạch đã đề ra, chúng ta chỉ mất 55 ngày đêm thu non sông về một mối.

Ký họa sống động những ngày tiến về Sài Gòn
Văn hóa - Thể thao

Ký họa sống động những ngày tiến về Sài Gòn

Chứng kiến sự gian khổ của bộ đội ta trong những ngày kháng chiến và cả niềm hân hoan của ngày thống nhất, ông Trần Mạnh Tuấn, một họa sĩ không chuyên, nguyên phóng viên báo Pháp luật Việt Nam, đã thực hiện các bức ký họa bằng bút sắt sinh động ghi lại lịch sử không thể nào quên của dân tộc.

“Cho con là người Việt Nam” - Khi âm nhạc cất lên niềm tự hào dân tộc
Văn hóa

“Cho con là người Việt Nam” - Khi âm nhạc cất lên niềm tự hào dân tộc

Nhân dịp kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30.4.1975 - 30.4.2025) và 80 năm Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (2.9.1945 - 2.9.2025), MV "Cho con là người Việt Nam" của Tùng Dương chính thức được ra mắt như một lời tri ân sâu sắc tới lịch sử hào hùng của dân tộc và gửi gắm khát vọng vươn lên của thế hệ trẻ Việt Nam.

Để lá cờ Tổ quốc không ngừng bay ở vĩ tuyến 17
Văn hóa

Để cờ Tổ quốc tung bay ở vĩ tuyến 17

Trong những năm tháng khốc liệt của chiến tranh chống Mỹ, hình ảnh lá cờ Tổ quốc ở vĩ tuyến 17 là niềm tin, hy vọng của Nhân dân về một ngày đất nước thống nhất. Và để bảo vệ lá cờ không ngừng bay giữa mưa bom, bão đạn, nhiều chiến sĩ đã cống hiến thanh xuân của mình.

50 năm văn học, nghệ thuật đồng hành với đất nước
Văn hóa - Thể thao

50 năm văn học, nghệ thuật đồng hành với đất nước

Có lẽ trong mọi điều sâu thẳm và bền bỉ nhất mà một quốc gia có thể gìn giữ suốt hành trình phát triển là văn học, nghệ thuật. Nhìn lại 50 năm đất nước thống nhất, văn học nghệ thuật đã không chỉ song hành, mà còn là lực đẩy tinh thần đặc biệt, nâng bước dân tộc qua những năm tháng đầy biến động.

Kết nối ký ức hào hùng
Văn hóa - Thể thao

Kết nối ký ức hào hùng

Nửa thế kỷ sau ngày đất nước thống nhất, những thước phim truyện khắc họa cuộc kháng chiến cứu nước của quân và dân ta vẫn vẹn nguyên giá trị lịch sử và nghệ thuật, là di sản tinh thần vô giá của dân tộc. Làm tốt công tác bảo tồn, khơi dậy sức sống mạnh mẽ cho di sản này sẽ góp phần lan tỏa những câu chuyện hào hùng đến các thế hệ sau.

Nhà hát Tuổi trẻ hợp tác quốc tế phát triển nhạc kịch
Văn hóa

Nhà hát Tuổi trẻ hợp tác quốc tế phát triển nhạc kịch

Mới đây, tại Nhà hát Nghệ thuật thành phố Guri - Hàn Quốc đã diễn ra buổi diễn đọc kịch bản vở nhạc kịch "Giấc mơ của em" (My dream), kết quả giai đoạn đầu tiên của dự án hợp tác nghệ thuật giữa Nhà hát Tuổi trẻ và Nhà hát Sangsangmaru kéo dài trong hai năm 2025 - 2026.