Theo TS. Phan Tiến Dũng, Chủ tịch Hội Khoa học Lịch sử tỉnh, vùng Thuận Hóa - Phú Xuân - Huế đã có lịch sử lâu đời, đặc biệt hơn 700 năm hình thành và phát triển. Kể từ năm 1306, đây là nơi hội tụ, giao lưu, tiếp biến văn hóa lâu đời từ phương Bắc di cư vào, tiếp thu một số yếu tố văn hóa phương Nam bản địa, văn hóa Champa để tạo nên một bản sắc văn hóa riêng - văn hóa Huế.

Đạt được đỉnh cao đó, vùng đất này đã trải qua một quá trình lâu dài hình thành và phát triển, đặc biệt là thời các chúa Nguyễn, Tây Sơn và triều Nguyễn. Các thế hệ đi trước đã để lại một di sản văn hóa vô cùng đồ sộ bao gồm cả văn hóa vật thể và phi vật thể, mà ngày nay các giá trị đã được thế giới tôn vinh và công nhận.
Tại Hội thảo, các chuyên gia, nhà nghiên cứu tập trung thảo luận làm rõ những giá trị tiêu biểu của văn hóa thời Nguyễn; ảnh hưởng của văn hóa thời Nguyễn đến con người Huế; bảo tồn, phát huy giá trị to lớn của văn hóa thời Nguyễn đối với quá trình hội nhập và phát triển.
Là cố đô của vương triều Nguyễn, tại Huế lưu giữ phần lớn những di sản văn hóa quan trọng nhất mà vương triều này để lại, cả di sản văn hóa vật thể và phi vật thể. Nổi bật là quần thể công trình kiến trúc thành quách, lăng tẩm, phủ đệ, đàn miếu, chùa chiền; lễ hội cung đình, nhã nhạc cung đình, múa cung đình, ca Huế; ẩm thực Huế, hệ thống sử liệu…
Thời gian qua, bằng nguồn lực từ Trung ương đến địa phương cũng như sự hỗ trợ của các tổ chức quốc tế, công cuộc bảo tồn di sản văn hóa Huế đạt được những thành tựu to lớn, nổi bật nhất là việc đưa di sản cố đô Huế từ tình trạng "cứu nguy khẩn cấp” sang thời kỳ “ổn định và phát triển bền vững”. Việc bảo tồn các giá trị di sản văn hóa luôn gắn với quá trình khai thác, phát huy, tạo điều kiện cho phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh và khu vực miền Trung, trọng tâm là kinh tế du lịch, dịch vụ.
Tuy nhiên, một số ý kiến tại Hội thảo cho rằng, hoạt động bảo tồn và phát huy giá trị di sản thời Nguyễn vẫn còn hạn chế. Địa phương chưa có chính sách toàn diện và hài hòa với việc nghiên cứu, bảo tồn, phát huy giá trị di sản. Thiếu đội ngũ chuyên gia bảo tồn di tích chuyên nghiệp. Nguồn lực đầu tư cho công tác bảo tồn, tu bổ chưa đáp ứng nhu cầu thực tế…