Diễn giả “tý hon” Nguyễn Sơn Lâm

“Cảm giác được che chở cho ai đó thật tuyệt!”

Hôm nay là tròn đúng 1 tháng anh chàng diễn giả nổi tiếng, cao chưa tới 1m, được mệnh danh là “Nick Vujicic của Việt Nam” được nếm trải hạnh phúc làm cha. Xem ra, “cuốn sách” có tựa đề “Cãi lại ông trời” do anh viết bằng nghị lực đáng nể của mình càng lúc càng có thêm những chương mới thú vị.

- Tràn ngập Facebook của anh suốt một tháng qua là hình ảnh cô con gái bé bỏng vừa chào đời. Trải nghiệm làm cha có khác nhiều so với những kỳ tích vượt khó khác mà anh từng chinh phục, chẳng hạn như Fansipan?

“Tôi vốn dĩ được coi là một “người đàn ông tý hon”, nhưng giờ đây, được ôm trong tay một sinh linh còn bé bỏng hơn gấp nhiều lần, cái cảm giác được làm người che chở cho một ai đó thật tuyệt!”

- Vượt Fansipan tuy khó nhưng cũng chỉ mất có 3 ngày. Còn với “đỉnh núi” này thì cả hai chúng tôi đã mất tới 7 năm để xây dựng lòng tin và đi tới quyết định. Nếu như giây phút chạm đỉnh Fansipan là một khoảnh khắc vỡ òa thì với niềm hạnh phúc này, nó là cả một giai điệu ngân dài không dứt. Tôi vốn dĩ được coi là một “người đàn ông tý hon”, nhưng giờ đây, được ôm trong tay một sinh linh còn bé bỏng hơn gấp nhiều lần, cái cảm giác được làm người che chở cho một ai đó thật tuyệt! Huống hồ, còn là giọt máu của chính mình. Cũng chính vì sự kỳ diệu đó mà tôi đã chọn cho con gái mình cái tên Nguyễn Phúc Diệu, còn tên ở nhà là lấy tên một loại hoa linh thiêng gắn liền với Đức Phật: Sala. 

- Sala đã được đơm hoa kết trái như thế nào?

- 7 năm trước, trong một buổi nói chuyện, tôi đã may mắn gặp được mẹ cháu và dần tìm được sự đồng cảm trong cuộc sống. Sau nhiều cân nhắc, chúng tôi đã quyết định chia sẻ cùng nhau trải nghiệm đặc biệt này mà không nhất thiết phải về sống chung nhà. Nhiều người đã tưởng chúng tôi phải nhờ đến sự can thiệp của y học nhưng thật ra không phải, khi chúng tôi hoàn toàn có thể sinh con trong điều kiện bình thường.

Điều thú vị là cháu ra đời cách tôi đúng 3 con giáp và cùng chung con vật cầm tinh với tôi. Theo như tôi quan sát, những người tuổi Tuất, dù là đàn ông hay đàn bà cũng thường đều là những người sống rất tình cảm và mạnh mẽ. Nếu được, tôi cũng mong con gái mình có được một hành trang tinh thần như vậy.


- Anh có tiếc là mình đã không cố gắng tìm đến hạnh phúc này sớm hơn?

- Con cái là do duyên trời định, trời cho lúc nào thì mình hưởng lúc ấy. Làm bố ở tuổi 36 tuy hơi muộn so với nhiều người nhưng dĩ nhiên cũng có cái hay của nó. Ấy là khi mình đã thật sự là một người đàn ông chín chắn, trưởng thành về nhiều nghĩa, đủ để chọn được cho mình một “ý trung nhân” có thể đi cùng mình suốt một chặng đường dài và cũng là lúc mình có đủ tiềm lực kinh tế để lo cho hai mẹ con. 

- Dù những gì hôm nay anh tạo dựng được là rất ngoạn mục so với xuất phát điểm thiếu may mắn của mình, nhưng để trở thành một bờ vai đúng nghĩa cho người phụ nữ của mình thì lại là một câu chuyện khác. “Đỉnh núi” cần vượt qua ở đây liệu có là sự mặc cảm?

- Thật ra không phải cô ấy là người phụ nữ đầu tiên ngỏ ý muốn sinh con cho tôi. Nhưng phải đến cô ấy thì tôi mới cảm thấy mình thực sự muốn được chia sẻ niềm hạnh phúc lớn lao này. Một người phụ nữ đã đến với tôi và ở bên cạnh tôi suốt 7 năm qua không phải vì sự xót thương mà bằng sự trân trọng, trân trọng một cách đặc biệt những giá trị mà tôi có. Với cô ấy, một người đàn ông cầu tiến, ham học hỏi, lạc quan...  - đó mới chính là một bờ vai tin cậy.

- Anh nghĩ, “chân thuận” của anh là gì?

- Là trí tuệ, ý chí và quan trọng hơn hết, là một kho kỹ năng sống, đủ để thích nghi với mọi hoàn cảnh. Tôi có thể sử dụng thành thạo 3 ngoại ngữ, nhưng đấy không phải là kỹ năng quan trọng nhất. Quan trọng nhất vẫn là phải biết cách đứng vững trên đôi chân của mình và chọn được cho mình con đường đi thích hợp nhất.

- Không ít người khuyết tật đã mong có được một mụn con để về già làm nơi nương tựa. Anh có bao giờ dợm nghĩ thế?

- Làm bố là một hạnh phúc kỳ diệu và điều đó đã tiếp cho tôi một nguồn động lực tinh thần rất lớn. Nhưng trước nay tôi chưa bao giờ nghĩ mình có thể dựa dẫm vào một ai khác ngoài mình. Dù đôi chân mình có thế nào thì cũng chỉ có nó mới có thể đi theo mình suốt cả cuộc đời và cũng chỉ có mình mới có thể khiến nó trở nên mạnh mẽ dần lên theo năm tháng.

- Được mệnh danh là “Nick Vujicic của Việt Nam”, dù anh vẫn hơn anh ấy một đôi tay, anh có từng coi Nick là thần tượng?

- Dù rất ham học hỏi nhưng thật ra tôi không có thần tượng. Ở mỗi người, bình thường hay vĩ đại, chúng ta đều có thể học được một điều gì đấy, chứ không nhất thiết là phải trông cả vào một thần tượng cụ thể. Với Nick, tôi hay nghĩ về anh ấy như một người bạn thú vị có cùng cảnh ngộ. Để cùng nói với mọi người rằng: Nếu như chúng tôi còn làm được, thì tại sao bạn lại không?

- Tới giờ này, phẩm hạnh nào ở con người với anh là quan trọng nhất, và anh mong có được ở con mình?

- Tôi đã từng vượt Fansipan, nhưng đỉnh núi khó vượt nhất theo tôi chính là sự kỳ thị. Vì vậy, tôi cho rằng, phẩm hạnh quan trọng nhất ở một con người chính là sự bao dung độ lượng. Có như thế, mọi khoảng cách và sự kỳ thị mới có thể được xóa nhòa...

- Xin cảm ơn anh!

Văn hóa

Nhân dân Sài Gòn - Gia Định kéo về Dinh Độc Lập chào mừng Quân giải phóng
Văn hóa - Thể thao

Nghệ thuật tạo và chớp thời cơ

Nghệ thuật tạo thời cơ, chớp thời cơ là một trong những yếu tố quyết định thắng lợi của cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân 1975; thay vì 2 năm như kế hoạch đã đề ra, chúng ta chỉ mất 55 ngày đêm thu non sông về một mối.

Ký họa sống động những ngày tiến về Sài Gòn
Văn hóa - Thể thao

Ký họa sống động những ngày tiến về Sài Gòn

Chứng kiến sự gian khổ của bộ đội ta trong những ngày kháng chiến và cả niềm hân hoan của ngày thống nhất, ông Trần Mạnh Tuấn, một họa sĩ không chuyên, nguyên phóng viên báo Pháp luật Việt Nam, đã thực hiện các bức ký họa bằng bút sắt sinh động ghi lại lịch sử không thể nào quên của dân tộc.

“Cho con là người Việt Nam” - Khi âm nhạc cất lên niềm tự hào dân tộc
Văn hóa

“Cho con là người Việt Nam” - Khi âm nhạc cất lên niềm tự hào dân tộc

Nhân dịp kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30.4.1975 - 30.4.2025) và 80 năm Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (2.9.1945 - 2.9.2025), MV "Cho con là người Việt Nam" của Tùng Dương chính thức được ra mắt như một lời tri ân sâu sắc tới lịch sử hào hùng của dân tộc và gửi gắm khát vọng vươn lên của thế hệ trẻ Việt Nam.

Để lá cờ Tổ quốc không ngừng bay ở vĩ tuyến 17
Văn hóa

Để cờ Tổ quốc tung bay ở vĩ tuyến 17

Trong những năm tháng khốc liệt của chiến tranh chống Mỹ, hình ảnh lá cờ Tổ quốc ở vĩ tuyến 17 là niềm tin, hy vọng của Nhân dân về một ngày đất nước thống nhất. Và để bảo vệ lá cờ không ngừng bay giữa mưa bom, bão đạn, nhiều chiến sĩ đã cống hiến thanh xuân của mình.

50 năm văn học, nghệ thuật đồng hành với đất nước
Văn hóa - Thể thao

50 năm văn học, nghệ thuật đồng hành với đất nước

Có lẽ trong mọi điều sâu thẳm và bền bỉ nhất mà một quốc gia có thể gìn giữ suốt hành trình phát triển là văn học, nghệ thuật. Nhìn lại 50 năm đất nước thống nhất, văn học nghệ thuật đã không chỉ song hành, mà còn là lực đẩy tinh thần đặc biệt, nâng bước dân tộc qua những năm tháng đầy biến động.

Kết nối ký ức hào hùng
Văn hóa - Thể thao

Kết nối ký ức hào hùng

Nửa thế kỷ sau ngày đất nước thống nhất, những thước phim truyện khắc họa cuộc kháng chiến cứu nước của quân và dân ta vẫn vẹn nguyên giá trị lịch sử và nghệ thuật, là di sản tinh thần vô giá của dân tộc. Làm tốt công tác bảo tồn, khơi dậy sức sống mạnh mẽ cho di sản này sẽ góp phần lan tỏa những câu chuyện hào hùng đến các thế hệ sau.

Nhà hát Tuổi trẻ hợp tác quốc tế phát triển nhạc kịch
Văn hóa

Nhà hát Tuổi trẻ hợp tác quốc tế phát triển nhạc kịch

Mới đây, tại Nhà hát Nghệ thuật thành phố Guri - Hàn Quốc đã diễn ra buổi diễn đọc kịch bản vở nhạc kịch "Giấc mơ của em" (My dream), kết quả giai đoạn đầu tiên của dự án hợp tác nghệ thuật giữa Nhà hát Tuổi trẻ và Nhà hát Sangsangmaru kéo dài trong hai năm 2025 - 2026.