Theo đại biểu Đặng Bích Ngọc, thực tiễn thời gian qua cho thấy, công tác phòng cháy, chữa cháy ở cơ sở gặp nhiều khó khăn, nhất là cấp huyện và cấp xã. Khi có báo cháy, xe chuyên dụng chữa cháy di chuyển đến các điểm ở xa thì cơ bản đám cháy đã cháy xong. Mặt khác, thực tế phương tiện thiết bị chuyên dùng phục vụ công tác phòng cháy, chữa cháy, cứu nạn, cứu hộ được trang bị còn thiếu, lạc hậu và kém chất lượng, chưa đáp ứng với yêu cầu và tình hình thực tế.
Đại biểu đề xuất, cần tập trung đầu tư phương tiện phòng cháy, chữa cháy đến các huyện, ở những nơi có điều kiện có thể đầu tư đến cấp xã những loại phương tiện thiết yếu. Bổ sung quy định rõ hơn các chính sách ưu tiên, ưu đãi của Nhà nước trong xây dựng lực lượng và trang bị phương tiện phục vụ công tác phòng cháy, chữa cháy, cứu nạn, cứu hộ.
Ngoài ra, nên xem xét, nghiên cứu bổ sung thêm cụm từ “bố trí cơ sở vật chất, phương, phương tiện, thiết bị” vào trước cụm từ “lực lượng phòng cháy, chữa cháy và cứu nạn, cứu hộ bám sát địa bàn cơ sở...”. Bởi, nếu chỉ quy định riêng về lực lượng mà không có phương tiện, thiết bị để phục vụ, thực hiện công tác phòng cháy, chữa cháy và cứu nạn, cứu hộ sẽ rất khó khăn để thực hiện công tác phòng cháy, chữa cháy.
Bên cạnh đó, cần quan tâm đầu tư đúng mức cho việc đào tạo, huấn luyện nghiệp vụ, nâng cao năng lực, sức chiến đấu của lực lượng cảnh sát phòng cháy, chữa cháy, cứu nạn, cứu hộ. Đồng thời, cần có sự ưu tiên thỏa đáng về nguồn lực tài chính để mua sắm đầu tư, trang bị những phương tiện tiên tiến, hiện đại phục vụ cho công tác phòng cháy, chữa cháy.
Liên quan đến quy định về phòng cháy đối với cơ sở quy định tại Điều 21, đại biểu đề nghị các bộ, ngành cần phối hợp rà soát, sửa đổi lại các tiêu chuẩn, quy chuẩn về phòng cháy, chữa cháy bảo đảm thống nhất khi thực hiện, tránh phiền hà cho doanh nghiệp và người dân.
“Theo thống kê, hiện nay các bộ, ngành đã xây dựng tổng cộng trên 230 tiêu chuẩn, quy chuẩn quốc gia có hiệu lực; trong đó, có trên 100 tiêu chuẩn, quy chuẩn quốc gia chuyên về phòng cháy, chữa cháy và 130 tiêu chuẩn, quy chuẩn quốc gia có nội dung liên quan đến phòng cháy, chữa cháy. Có những quy chuẩn kỹ thuật vừa được ban hành đã được thay thế bằng tiêu chuẩn mới, cụ thể là 3 năm 3 quy chuẩn. Chỉ riêng việc đọc và hiểu các thay đổi trong những quy định như trên cũng đã rất vất vả, chưa nói đến việc triển khai thực hiện. Một số tiêu chuẩn, quy chuẩn thiếu thực tế và không có tính khả thi khi thực hiện”, đại biểu Ngọc cho hay.
Từ thực tiễn trên, đại biểu đề nghị các quy định trong dự thảo nên phân biệt rõ các loại hình cơ sở sản xuất, kinh doanh dễ cháy nổ và đối với các loại hình này cần quy định khắt khe về phòng cháy, chữa cháy. Còn đối với các cơ sở ít xảy ra cháy, dễ dàng cứu chữa thì quy định về phòng cháy an toàn dễ hơn như thế sẽ giảm chi phí cho doanh nghiệp và người dân.
Đối với những cơ sở dễ cháy nếu không có đủ điều kiện để phòng cháy thì cơ sở có thể chuyển hình thức sản xuất, kinh doanh sang lĩnh vực khác, như vậy sẽ phù hợp với mọi loại hình sản xuất, kinh doanh trong phòng cháy, chữa cháy. Đại biểu cho rằng việc quy định chung một quy chuẩn, tiêu chuẩn kỹ thuật, áp dụng chung cho các cơ sở sản xuất, kinh doanh như dự thảo là chưa hợp lý.
Để bảo đảm quyền công dân và tính khả thi khi luật có hiệu lực đại biểu cũng đề nghị, cơ quan chủ trì soạn thảo nghiên cứu, bổ sung quy định về người có thẩm quyền huy động lực lượng, phương tiện, tài sản của cơ quan, tổ chức, cá nhân thuộc trường hợp quy định tại khoản 3 Điều 36 của dự thảo. Đồng thời, bổ sung quy định về các trường hợp được bồi thường, nguồn kinh phí bồi thường đối với các thiệt hại về phương tiện, tài sản do tham gia cứu nạn, cứu hộ.