Số phận thiệt thòi của cậu học trò nhỏ
Nguyễn Thế Phong (SN 2012) là con trai lớn của anh Nguyễn Văn Nhật (SN 1982) và chị Nguyễn Thị Trúc Phương (SN 1989), trú xã Xuân Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình.
Sinh ra không may mắn như bạn bè đồng trang lứa, Phong phải mang trên mình căn bệnh đa xương khớp, bại não vận động dẫn tới chân tay co quắp. Mặc dù đã được gia đình cho chạy chữa khắp các bệnh viện trên cả nước, trải qua nhiều cuộc phẫu thuật lớn nhỏ, nhưng tình trạng của em vẫn không khả quan.
Chia sẻ thêm về câu chuyện của Phong, chị Phương - mẹ của em cho biết, khi chị mang bầu được 4 tháng, bác sĩ có phát hiện dị tật trong thai và khuyên không nên giữ con. Thế nhưng với suy nghĩ “con cái là lộc trời cho” nên chị Phương vẫn nhất quyết sinh em ra, cho em một cuộc đời thật trọn vẹn.
“Tuy cuộc sống của Phong là những chuỗi ngày dài nằm một chỗ, chân tay không thể vận động, thế nhưng con lại tỏ ra rất thông minh, lém lỉnh. Từ ngày biết nói cháu đã luôn khao khát được tới trường, đòi mẹ xin cho đi học như bạn bè. Nhìn con như vậy cũng chạnh lòng lắm”, chị Phương tâm sự.
Chị Phương xúc động chia sẻ thêm, dù không thể viết bằng tay như những đứa trẻ khác, nhưng Phong lại có trí nhớ tốt, mỗi lần nhìn qua các mặt chữ em đều cố gắng ghi nhớ và từ từ luyện viết. Phong đã quyết chí tập ngậm bút ở miệng, luồn vào giữa 2 ngón tay co quắp để nắn nót từng nét chữ. Khi viết qua chữ khác hay xuống dòng, em phải lắc cả người để dịch chuyển.
Trải qua những khó khăn, vất vả, Phong dần “cầm” bút chắc hơn, tự tin viết chữ hơn. Dù nhiều lần các ngón tay “làm việc quá sức” bị đau nhức nhưng chưa bao giờ Phong muốn bỏ cuộc.
Niềm khao khát được đến trường
Nhìn thấy được nỗ lực và khát khao của con, năm 2019, khi đứa con thứ hai bước vào lớp 1, chị Phương đã đánh liều tới trường xin cho Phong được đi học cùng với em.
Được sự đồng ý của nhà trường, bố mẹ Phong đã đóng cho em một chiếc giường gỗ đặt ở cuối lớp, đầu chiếc giường có thành cao bằng ván để làm giá kê sách vở. Dù phải nằm học và chân tay không cử động được nhưng em rất hăng say học, tiếp thu bài nhanh, luôn được cô giáo khen ngợi.
Đây cũng là lần đầu tiên trường tiểu học số 1 Xuân Trạch (Quảng Bình) tiếp nhận, nuôi dạy một học trò khuyết tật tay chân như Phong. Trong giờ học, Thế Phong nhờ cô giáo, bạn bè soạn sửa sách vở, bút, thước rồi đến khi chép bài, cậu bé lại cúi đầu ngậm lấy ngòi bút, kê lên tay rồi dùng cằm đưa bút viết từng nét chữ. Đáng nể hơn Phong còn là học sinh tiêu biểu trong lớp, đạt danh hiệu học sinh giỏi trong nhiều năm học liền.
Chia sẻ với chúng tôi, cô Đinh Thanh Trang, giáo viên chủ nhiệm của em Phong tâm sự: “Mặc dù em đi học muộn hơn các bạn 1 tháng nhưng qua sự hỗ trợ, quan tâm của lãnh đạo nhà trường cùng với sự nỗ lực của bản thân nên em đã tiếp thu bài kịp các bạn. Phong cũng là học sinh hòa đồng, cởi mở nên rất được bạn bè yêu mến, giúp đỡ trong mỗi giờ học”.
Về phần Thế Phong cũng như bố mẹ của em vẫn luôn vững tin, khi nền y học ngày càng phát triển, việc chạy chữa để Phong có thể đi lại sẽ trở thành hiện thực. Thế Phong cũng chia sẻ rằng, ước mơ sau này em là được trở thành bác sĩ để chữa bệnh cho tất cả mọi người, để ai cũng có sức khỏe tốt và đặc biệt, Phong muốn tìm cách điều trị cho chính mình.
Dẫu biết chặng đường phía trước của Phong còn rất nhiều chông gai chờ đón, thế nhưng chúng ta hãy tin rằng với nghị lực phi thường, niềm khao khát mãnh liệt của bản thân, Phong sẽ vượt qua tất cả và thực hiện ước mơ của bản thân. Hi vọng rằng em sẽ luôn mạnh mẽ và vững vàng trong mỗi bước chân của mình ở tương lai!