Khai thác đi đôi với bảo vệ tài nguyên và môi trường biển
Tiềm năng tài nguyên biển và ven biển phong phú là yếu tố quan trọng cho sự phát triển kinh tế. Tuy nhiên nước ta cũng đứng trước những thách thức về sự suy giảm các nguồn lợi thủy sản, đa dạng sinh học biển, hệ sinh thái biển và ô nhiễm môi trường do hậu quả của việc khai thác quá mức, gây lãng phí và cạn kiệt tài nguyên.
Theo Chiến lược Bảo vệ Môi trường Quốc gia đến năm 2020, tầm nhìn đến năm 2030, tuy chưa được xếp vào loại ô nhiễm nghiêm trọng như một số quốc gia trên thế giới, nhưng biển Việt Nam đang ở giai đoạn báo động và có nguy cơ ô nhiễm cao trong tương lai gần. Thực tế cho thấy, ô nhiễm biển từ nguồn đất liền chiếm đến 60% các nguồn gây ô nhiễm chủ yếu là nguồn thải từ các con sông, thuốc trừ sâu từ các vùng sản xuất nông nghiệp, chất thải đô thị và khu dân cư ven biển, chất thải công nghiệp ven biển. Nước biển các dải ven bờ miền Nam từ Nha Trang trở vào cũng có dấu hiệu bị ô nhiễm COD, vùng biển từ Quảng Ninh đến Thanh Hóa, Nghệ An cũng chịu chung số phận khi hàm lượng amoni đã vượt hoặc xấp xỉ quy chuẩn cho phép. Đối với nước biển ở ngoài khơi, hàm lượng oxy hòa tan và hàm lượng dầu mặc dù thấp hơn ven bờ, song cũng đều vượt tiêu chuẩn ASEAN cho vùng nước bảo tồn thủy sinh.
Tổng cục trưởng Tổng cục Biển và Hải Đảo Việt Nam Nguyễn Văn Cư nhấn mạnh: nhiều nguồn tài nguyên khoáng sản biển, tài nguyên dầu khí và những nguồn tài nguyên biển không tái tạo khác đang bị khai thác quá mức, thiếu tính bền vững với cách tiếp cận nóng trong khai thác tài nguyên biển như đánh bắt hải sản bằng lưới mắt nhỏ, bằng thuốc nổ, xung điện không chỉ ảnh hưởng nghiêm trọng tới môi trường mà còn gây lãng phí và sớm cạn kiệt tài nguyên biển.
Nâng cao vai trò của cộng đồng
“Không chỉ có hướng đi đúng mà quan trọng là phải thực hiện tốt” - một chuyên gia môi trường nhấn mạnh. Thực tế cho thấy, bảo tồn biển hiện nay vẫn chưa được chú trọng và phát huy, nhiều khu bảo tồn đã được hình thành nhưng vẫn bị con người xâm phạm. Công tác quản lý chưa thực sự phát huy được hiệu quả, chỉ có một số khu bảo tồn xây dựng được kế hoạch. Mặc dù trong các khu bảo tồn biển luôn có người dân sinh sống song vai trò của cộng đồng tham gia quản lý vẫn chưa được phát huy cũng một phần là do chưa có quy định cụ thể về vai trò của người dân trong việc tham gia quản lý các khu bảo tồn biển. Cùng với đó là hiện tượng vi phạm quy định về đánh bắt hải sản như đánh bắt trong khu vực vùng lõi, đánh bắt quá mức, tận diệt hoặc bằng các biện pháp hủy diệt vẫn tồn tại.
Cần có hệ thống luật pháp đầy đủ và đồng bộ để bảo vệ tài nguyên và môi trường biển là một vấn đề cấp thiết hiện nay. Hiện chế tài về lĩnh vực này mới chỉ có Nghị định của Chính phủ về quản lý tổng hợp tài nguyên môi trường biển; các hoạt động liên quan đến biển và bảo vệ tài nguyên biển chủ yếu được điều tiết theo các luật chuyên ngành như Luật Bảo vệ môi trường, Luật Đa dạng Sinh học, Luật Hàng hải, Luật Thủy sản... Được biết, Dự thảo Luật Tài nguyên môi trường biển đang được xúc tiến xây dựng, dự kiến sẽ trình Quốc hội vào năm 2014. Cùng với việc xây dựng hành lang pháp lý đầy đủ, nhiều ý kiến cho rằng, cần triển khai rộng rãi các chủ trương xã hội hoá, nâng cao vai trò của cộng đồng trong hoạt động bảo vệ tài nguyên và môi trường biển.