Bệnh viện Nhi Đồng 1 thông tin, tiếp nhận bệnh nhân (2008, Phú Yên) đến khám do ho kéo dài đã chữa trị nhiều nơi không khỏi. Tuy nhiên, bất ngờ khi bệnh nhi bị dị vật bỏ quên 7 năm trong phổi.
Khai thác thông tin bệnh nhân, cách nhập viện 7-8 năm, bé ngồi ngậm kèn, thổi (kèn này lấy ra từ chiếc giày trẻ em), bạn bé đến vỗ vào lưng và bé sặc kèn nhưng không khó thở, tím tái.
Mặc dù, người bệnh có báo người nhà bị nuốt kèn vô người, người nhà có nghe bé thở ra tiếng kèn vào thời điểm đó. Nhưng khi được đưa đến khám tại Bệnh viện Quy Nhơn, chụp XQ kiểm tra; bác sĩ cho rằng dị vật sẽ theo đường ăn ra ngoài nên không can thiệp gì.
Suốt 7-8 năm nay, bệnh nhân vẫn thở bình thường, không khó thở hoặc viêm phổi, lâu lâu bị ho và mua thuốc về uống tự hết.
Cách nay hơn 1 tháng, người bệnh bỗng nhiên ho nhiều hơn và gia đình đưa đi khám tại Bệnh viện Đại Học Y Dược TP. Hồ Chí Minh nghi lao phổi nên chuyển Bệnh viện Phạm Ngọc Thạch.
Tại Bệnh viện Phạm Ngọc Thạch bé được điều trị phác đồ lao phổi, tái khám mỗi 10 ngày /1 lần, đợt tái khám thứ 3 tình trạng vẫn không cải thiện, bé ho nhiều, XQ phổi không giảm, CT Scan phổi nghi là dị vật nên cho thuốc về uống, tái khám sau 10 ngày.
Sau đó tái khám, không còn thấy dị vật, xét nghiệm lao âm tính, chẩn đoán viêm phổi phải. Bé về quê khám tại Bệnh viện chuyên lao và bệnh phổi Bình Định, tại đây chụp CT Scan phổi lại nghi dị vật đường thở nên người nhà xin chuyển Bệnh viện Nhi Đồng 1 nội soi đường thở.
Sáng 25.12, ekip phẫu thuật của khoa Tai Mũi Họng Bệnh viện Nhi Đồng 1 đã sẵn sàng cho ca dị vật khó và hy hữu này, do đây là 1 trường hợp dị vật nằm trong phổi quá lâu và rất sâu ở phế quản hạ phân thùy phổi bên phải.
Khi nội soi vào đường thở để xác định vị trí của dị vật, phẫu thuật viên gặp khó khăn trong việc tiếp cận dị vật do dụng cụ nội soi không đủ độ dài để xuống sâu phế quản hạ phân thùy phôi, đồng thời mô hạt mọc rất nhiều tạo thành 1 khối mô chắc che dị vật.
Ngoài ra, khi đưa nội soi vào, máu chảy nhiều vào lòng đường thở gây không ít khó khăn cho việc quan sát của phẫu thuật viên cũng như ekip gây mê. Ekip phẫu thuật trải qua hơn 90 phút vừa phải cầm máu, vừa ổn định gây mê, đảm bảo đường thở cho bệnh nhân rất nhiều lần để tiếp tục tìm cách tiếp cận dị vật qua nội soi.
TS.BS Phú Quốc Việt - Phó Trưởng khoa Tai Mũi Họng, một trong các bác sĩ trực tiếp tham gia cuộc mổ cho biết, sau nhiều nỗ lực soi, ekip đã thấy được dị vật, nhưng một lần nữa vị trí dị vật là 1 thử thách cho phẫu thuật viên.
Ekip phẫu thuật sử dụng kỹ thuật 4 hands, tức 2 bác sĩ sẽ phụ nhau cùng soi và gắp cùng lúc. Sau lần đầu thất bại, đã thành công trong lần thứ 2 lấy được dị vật ra khỏi đường thở, nội soi lại đường thở khá ổn định, không còn chảy máu. Hiện bé có thể ăn uống, sinh hoạt bình thường trở lại.