Hồi ức 40 năm Hiệp định Paris

26/01/2013 08:33

Vào giữa năm 1968, được phổ biến Paris được Chính phủ và nhân dân trong nước chọn là nơi sẽ diễn ra Hội nghị về chấm dứt chiến tranh lập lại hòa bình ở Việt Nam, phong trào Việt kiều yêu nước tại Pháp cảm nhận đây là một vinh dự to lớn đồng thời là một trách nhiệm nặng nề đặt lên vai mình.

Hồi ức 40 năm Hiệp định Paris ảnh 1
Việt kiều tại Pháp chào đón đoàn ngoại giao Chính phủ Việt Nam và Chính phủ lâm thời Cộng hòa Miền nam Việt Nam
Vinh dự và trách nhiệm

Vào giữa năm 1968, được phổ biến Paris được Chính phủ và nhân dân trong nước chọn là nơi sẽ diễn ra Hội nghị về chấm dứt chiến tranh lập lại hòa bình ở Việt Nam, phong trào Việt kiều yêu nước tại Pháp cảm nhận đây là một vinh dự to lớn đồng thời là một trách nhiệm nặng nề đặt lên vai mình.

Quyết tâm của phong trào là đáp ứng mọi yêu cầu của trong nước để phục vụ tốt nhất có thể được hai đoàn đàm phán, Việt Nam dân chủ cộng hòa và Mặt trận dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam, trong thời gian hội nghị, cho dù thời gian hội nghị có kéo dài đến bao lâu đi chăng nữa.

Công tác đặt ra rất đa dạng, đòi hỏi một sự huy động hầu như tổng lực, ở Paris và cả ở các chi hội trên toàn nước Pháp.

Các bác phụ lão, các anh chị công thương, công nhân chuẩn bị và sẵn sàng đáp ứng mọi yêu cầu về hậu cần. Nhiều bác, như Cụ Ty, đã ôn lại kinh nghiệm phục vụ Bác Hồ năm 1946 nhằm đảm đương nhiệm vụ lần này, 22 năm sau, tốt hơn nữa.

Các anh chị bác sỹ, nha sỹ, dược sỹ phân công nhau túc trực việc bảo đảm sức khỏe cho hai phái đoàn đàm phán bất luận lúc nào, ngày hay đêm.

Hội cũng đã chọn ra những hội viên có nghiệp vụ để góp phần vào công tác dịch thuật tài liệu và hỗ trợ trong các buổi họp báo. Một số được giao công tác hàng ngày theo dõi báo chí Pháp và các nước, cắt báo và tóm lược những tin đáng quan tâm gửi đến hai đoàn.

Một số khác được phân công nắm tình hình, dư luận xung quanh diễn biến của hội nghị. 

Paris là ngã tư của thế giới, Tâm niệm của phong trào ở Pháp trong gần 5 năm hội nghị là cùng với phong trào Việt kiều yêu nước ở các nước Mỹ, Canada, Đức, Bỉ, Nhật… góp phần tích cực nhất để tiếng nói và cuộc đấu tranh chính nghĩa của nhân dân Việt Nam đến với đông đảo nhân dân thế giới, đến với nhân dân và các nghị sỹ Hoa Kỳ bằng mọi con đường, để tiếp sức cho phong trào phản chiến, cô lập chính quyền Mỹ, đòi rút quân đội Mỹ khỏi Việt Nam. 

Ban văn nghệ của phong trào cũng sẵn sàng tham gia vào công tác tuyên truyền, và hỗ trợ các đoàn văn công trong nước sang biểu diễn.

Có ba thời khắc nổi bật đã tăng thêm nguồn sinh lực cho phong trào trong khoảng thời gian năm năm đó. 

+ Đó là ngày Bác Hồ qua đời. Nỗi đau thật vô bờ. Mỗi câu chữ trong Di chúc của Bác như khắc vào tâm khảm. Câu thơ Tết của Bác “Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào” lại càng nung nấu kiều bào! Ở giờ phút đau thương này, hơn bao giờ, phong trào nguyện xứng đáng với Người đã sáng lập ra tiền thân của phong trào, Hội những người Việt Nam yêu nước tại Pháp cách đó nửa thế kỷ, năm 1919.

+ Đó là 12 ngày đêm tội ác của đế quốc Mỹ cuối năm 1972 trên bầu trời Hà Nội, Hải Phòng. Ở xa đất nước, theo dõi tin tức từng giờ, chúng tôi càng ra sức vận động bạn bè các nước, đặc biệt bạn bè, các nhà khoa học Mỹ, bằng nhiều hình thức yêu cầu chính quyền Nixon phải ngừng ngay các cuộc dội bom, chấm dứt sự lật lọng trắng trợn và ký ngay văn bản Hiệp định ngày 20.10.1972 đã được hai bên thỏa thuận. 

+ Đó là ngày 27.1.1973, ngày ký kết Hiệp định Paris. 

Phải thể hiện trên đường phố Paris chung quanh Cung hội nghị, thắng lợi của chân lý “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”, của hòa bình và công lý! Kiều bào đã hẹn nhau tại các ga tàu điện ngầm, tại các quán cà phê gần Cung hội nghị, cờ đỏ sao vàng và cờ nửa đỏ nửa xanh sao vàng cất sẵn trong người. Đến giờ hẹn, khi hai đoàn xe trên đường đến Cung hội nghị, hàng ngàn kiều bào cùng bạn bè Pháp và các nước kịp thời tụ tập suốt dọc chặng đường và tại Cung hội nghị, vẫy cờ và hô vang chào đón thắng lợi của nhân dân Việt Nam. 

Phải chứng tỏ cho dư luận thế giới rằng cuộc chiến tranh ở Việt Nam không phải là cuộc chiến giữa người Việt Nam mà là do chính sách hiếu chiến và can thiệp của Hoa Kỳ. Cờ của Việt Nam dân chủ cộng hòa và cờ của Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam phải tràn ngập cờ của chính quyền Sài Gòn nếu nó xuất hiện, đồng thời tránh mọi khiêu khích và xô xát. Và điều đó đã được thực hiện!

Những năm tháng phục vụ hai đoàn đàm phán tại hội nghị Paris, mặt khác, như chúng tôi vẫn thường nói với nhau, là khoảng thời gian vô cùng quý báu, qua đó phong trào và mỗi chúng tôi đã tiếp thu được những bài học trong công tác và tích luỹ được một vốn sống vô giá.
Việt kiều và bạn bè quốc tế chờ đón đoàn Ngoại giao Việt Nam sang ký Hiệp định Paris trên phố Kléber
Việt kiều và bạn bè quốc tế chờ đón đoàn Ngoại giao Việt Nam sang ký Hiệp định Paris trên phố Kléber

Những kỷ niệm không bao giờ quên

Hơn 40 năm đã trôi qua, nhưng tôi vẫn nhớ rất rõ ba hình ảnh về đồng chí Lê Đức Thọ, cố vấn đặc biệt của đoàn đàm phán nước Việt Nam dân chủ cộng hòa: nét mặt tập trung suy nghĩ và bước đi đều “như đo như đếm” trong sân của Trường Đảng Maurice Thorez ở Choisy le Roi, được Đảng Cộng sản Pháp thu xếp làm nơi ở và làm việc của đoàn; nét mặt khi đồng chí gặp lại Kissinger sau 12 ngày đêm Mỹ dội bom Hà Nội; và nét mặt thân thương gần gũi khi đồng chí gặp gỡ kiều bào.

Hình ảnh đầu tiên gợi cho tôi liên nghĩ tới những năm tháng đồng chí đã trải qua, trui rèn trong ngục tù của đế quốc. Hình ảnh đó là biểu tượng của niềm tin sắt đá vào thắng lợi cuối cùng của Cách mạng, đạt được qua từng bước vững chắc.

Nét mặt thứ hai đối với tôi thể hiện vừa sự kiên định, vừa sự căm ghét, khinh miệt thói lật lọng, tráo trở đầy tội lỗi. Tôi hiểu thêm phần nào quyết định của đồng chí khi không nhận giải thưởng Nobel Hòa bình năm 1973 cùng chia sẻ với Kissinger.

Qua hình ảnh thứ ba tôi cảm nhận được sự thương yêu mà Đảng, Nhà nước và nhân dân trong nước dành cho kiều bào, động viên chúng tôi hãy sống xứng đáng với sự chiến đấu kiên cường và sự hy sinh anh dũng của đồng bào trong nước, ra sức vận động nhân dân Pháp và nhân dân các nước ủng hộ Việt Nam. Mặt khác hãy cố gắng trau dồi chuyên môn, tinh thông một ngành, một nghề để khi đất nước hoàn toàn độc lập, thống nhất trở về nước phục vụ.

Ba hình ảnh trên đây, cùng với những năm tháng phong trào Việt kiều được tiếp xúc với đồng chí, đồng chí Xuân Thủy, đồng chí Nguyễn Thị Bình và các đồng chí khác trong hai đoàn đàm phán, là một phần đặc biệt quan trọng trong cuộc đời của chúng tôi, là những bài học rất cần cho công tác đối ngoại mà suốt đời chúng tôi không bao giờ quên.  

Để kết thúc đôi dòng hồi ức này, xin trích bài thơ Mừng Xuân Đoàn kết mà đồng chí Xuân Thủy sáng tác tại Paris tặng kiều bào Xuân Tân Hợi 1971.

Mừng Xuân Đoàn Kết

“Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết!
Thành công, thành công, đại thành công!”
Lời Bác Hồ là bản nhạc non sông
Hay tiếng hát muôn lòng đang trỗi dậy,
Hỡi Nhà trắng, trái tim đen… máu chảy
Con quỷ vàng vung lửa cháy Đông Dương
Hãy nghe lời “Quyết thắng” vang vang 
Của Tam Đảo, Trường Sơn, Cửu Long Giang hợp xướng.
(…)
Bay ham đánh, cho bay về chín suối
Bay hòa bình, ta mở hội chim câu
Vì hôm nay, vì những mai sau
Giữa bom đạn, giương cao cờ Độc lập!
Kiều bào nhỉ! Rượu mừng Xuân nâng cốc
Ta nhìn về Tổ quốc nở đầy hoa
Nào hoa đào hoa mai hoa cúc hoa trà
Hoa đẹp nhất vẫn là hoa chống Mỹ.
Tuy xa cách vẹn một niềm chung thủy
Mang tâm hồn giàu đất mẹ quê cha
Nhớ cam ngon bưởi ngọt nước non nhà
Ta gom sức cho vườn hoa Thắng Lợi.
Cả dân tộc đang chúc mừng Năm mới
Đêm giao thừa ta tiếp nối bản đồng ca!

Gs.Tskh.Nguyễn Ngọc Trân

Nguyên Tổng thư ký Hội Liên hiệp Trí thức Việt Nam tại Pháp (1968 - 1976)

Nguyên Phó chủ nhiệm Ủy ban Đối ngoại

    Nổi bật
        Mới nhất
        Hồi ức 40 năm Hiệp định Paris
        • Mặc định
        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO