Pháp luật về xử phạt hành chính của các nước

Răn đe, phòng ngừa

- Chủ Nhật, 19/04/2020, 07:25 - Chia sẻ
Xử phạt vi phạm hành chính bao gồm các chế tài hành chính thông thường, áp dụng đối với chủ thể là cá nhân, tổ chức có hành vi vi phạm hành chính, bao gồm: Hình thức xử phạt chính (cảnh cáo, phạt tiền, trục xuất), hình thức xử phạt bổ sung (tước quyền sử dụng giấy phép, chứng chỉ hành nghề, tịch thu tang vật, phương tiện vi phạm hành chính, trục xuất khi không áp dụng là hình phạt chính) và các biện pháp khắc phục hậu quả vi phạm hành chính gây ra nhằm lập lại trật tự quản lý bị xâm hại.

Trong số các hình thức xử phạt hành chính, xử phạt bằng tiền là hình thức phổ biến nhất. Ở Ba Lan, hình thức phạt tiền có lưu ý đến thu nhập của đối tượng, điều kiện bản thân, gia đình, tài sản và khả năng kiếm tiền. Trường hợp người bị phạt không thực hiện phạt hạn chế tự do thì có thể thay thế bằng phạt tiền, trong đó 1 tháng hạn chế tự do được quy ra tiền là từ 75 - 2.250 Zloty. Trường hợp phạt tiền không hiệu quả thì có thể thay bằng hình thức bắt giam, trong đó một tháng hạn chế tự do tương đương với 15 ngày bị bắt. Trường hợp phạt tiền vượt quá 500 Zloty mà không hiệu quả thì sau khi có sự chấp thuận của bị can có thể chuyển sang lao động công ích với thời hạn tối thiểu là 1 tuần và tối đa là 2 tuần (thực hiện theo quy định của hình phạt hạn chế tự do). Trường hợp không đồng ý chuyển lao động công ích thì có thể áp dụng hình phạt bắt giam, 1 ngày giam giữ tương đương với số tiền từ 20 - 150 Zloty và không vượt quá 30 ngày bắt giam.

Theo luật xử phạt hành chính của Trung Quốc, các hình thức xử phạt hành chính gồm: Cảnh cáo kỷ luật, xử phạt bằng tiền, tịch thu lợi bất hợp pháp hoặc tịch thu tài sản bất hợp pháp hoặc những thứ có giá trị; đình chỉ hoạt động sản xuất, kinh doanh; đình chỉ tạm thời hoặc hủy bỏ giấy phép hoặc tạm thời đình chỉ hoặc hủy bỏ giấy phép; giam giữ hành chính và một số hình thức khác. Cũng theo luật này, nếu hành vi vi phạm pháp luật hành chính được chứng thực rõ ràng và có cơ sở pháp lý thì hình phạt hành chính có thể được quyết định tại chỗ. Tương tự, nếu công dân có liên quan bị phạt không quá 50 Nhân dân tệ hoặc pháp nhân, tổ chức có liên quan bị phạt không quá 1.000 nhân dân tệ hoặc một cảnh báo kỷ luật thì biện pháp xử phạt cũng được đưa ra tại chỗ.

Ở Australia, phạt tiền hành chính là việc khấu trừ một khoản tiền và có thể quyết định với các mức sau: Mức lương tối thiểu (không kể phụ cấp khu vực) do luật Liên bang quy định vào thời điểm kết thúc hoặc ngăn chặn hành vi vi phạm hành chính; trị giá đối tượng vi phạm hành chính vào thời điểm kết thúc hoặc ngăn chặn hành vi vi phạm hành chính; tổng số thuế, lệ phí chưa nộp và cần phải nộp vào thời điểm kết thúc hoặc ngăn chặn hành vi vi phạm hành chính hoặc tổng số ngoại tệ giao dịch bất hợp pháp. Ngoài ra, mức phạt tiền hành chính không thể thấp hơn 1/10 tháng lương tối thiểu. Mức phạt tiền đối với công dân được dựa trên cơ sở mức lương tối thiểu và không được cao hơn 25 lần mức lương tối thiểu, đối với người có chức vụ; không cao hơn 50 lần mức lương tối thiểu, đối với pháp nhân; không cao hơn 1 nghìn lần mức lương tối thiểu.

Ở Canada, mục đích của các biện pháp xử phạt hành chính nhằm thúc đẩy tính trung thực và ngăn ngừa sự sơ suất, thiếu trách nhiệm trong xã hội. Do đó, Nhà nước chỉ áp dụng hình phạt đối với những người có hành vi sai trái một cách cố ý, thiếu thận trọng. Các chế tài hành chính thường không kéo theo hậu quả hình sự thực sự, do các mức phạt tiền cao đã đáp ứng yêu cầu đặt ra là khuyến khích sự tuân thủ pháp luật.

Một số nước như Armenia, Tajikistan, Uzbekistan… quy định, mức phạt tiền trong xử phạt hành chính thường là bội số của mức lương tối thiểu được thiết lập trong luật, nhằm tạo điều kiện cho việc điều chỉnh mức phạt tiền phù hợp với lạm phát. Bên cạnh đó, ở một số nước, mức phạt tiền áp dụng với quan chức cao hơn dân thường và mức phạt áp dụng với các pháp nhân có thể cao hơn mức phạt áp dụng với cá nhân. Kazakhstan thậm chí còn phân chia mức phạt áp dụng với các doanh nghiệp có quy mô nhỏ, vừa và lớn.

N.Khánh