Tản mạn

Lòng nhân

- Chủ Nhật, 15/09/2019, 08:32 - Chia sẻ
Lòng tốt hay điều thiện chúng ta gieo xuống mà mong nhận lại báo đáp, hay để nhận nhân quả tốt - thì lòng thiện đó đã bị vụ lợi. Thiện lương cần tự nhiên, như chúng ta thở, nó đơn giản nhưng phải làm và tất nhiên đó là lựa chọn của chúng ta...

1.Tối mùa thu trăng tròn, hai mẹ con đi dạo. Vỉa hè có một dấu chân to bự, chắc lúc đổ bê tông có ai đó vô ý đi giày vào. Con nhóc cẩn thận đi mấy vòng quanh vết chân, nhìn khá căng thẳng, rồi lo sợ hỏi: 

- Có phải ai đó nếu dẫm vào dấu chân này thì sẽ mang thai?

Hai mẹ con sau đó nói đủ thứ chuyện, trong đó có nội dung là sở dĩ nhà mình có được sự yên ấm ngày hôm nay, khả năng cao là do bà ngoại tích đức bằng sự hào hiệp và trách nhiệm với xung quanh - và giờ tụi mình được nhận an lành từ bà. Con bé ngẫm nghĩ rồi bảo:

- Con luôn thấy con may mắn, mọi người yêu thương con. Nhưng con không biết may mắn nào con nhận được là do chú chim trả ơn cho con.

Tôi thật sự không nhớ chú chim là chú chim nào. Thì nó kể:

- Mẹ nhớ có lần nhà ta đi Quảng Ninh, trên đường có một chú chim bị rơi xuống đường, ngay trước mặt mình, chú ấy kiệt sức, hẳn là do bay từ ngoài biển về. Con xin bố cho dừng xe ô tô, con đã xuống xe và nhặt chú ấy, con ôm chú chim để ủ ấm, bố mẹ đã tìm được một khu vườn gần biển, và mình thả chú chim ở đấy, trong một hốc cây an toàn và ấm áp. Con không biết những điều tốt lành con được nhận, thì điều nào là do em chim ấy cảm ơn?

Tôi nói tôi cũng không biết. Nhưng cũng chẳng cần nghĩ đâu, lòng tốt hay điều thiện chúng ta gieo xuống mà mong nhận lại báo đáp, hay để nhận nhân quả tốt - thì lòng thiện đó đã bị vụ lợi. Thiện lương cần tự nhiên, như chúng ta thở, nó đơn giản nhưng phải làm và tất nhiên đó là lựa chọn của chúng ta. 

2.Hầu như mỗi ngày, nó đều có ”phát minh” để kể trước giờ đi ngủ. Ngày hôm qua nó nghĩ ra CỖ MÁY CHO NHẬN. Cỗ máy ấy cũng thô sơ thôi, là một đoạn ống có hai đầu như hai cái phễu (một đầu hút vào, một đầu nhả ra), và một bình chứa dự trữ. Tôi hỏi mục đích và công năng cái máy, nó bảo: 

“Nó sẽ chia sẻ cảm xúc giữa những người buồn bã tuyệt vọng với những người hạnh phúc hớn hở. Nó chia sẻ trí tuệ giữa người thông thái biết tuốt và người ngốc nghếch không biết gì. Nó chia sẻ sự rộng lượng của người hào hiệp sang người ích kỷ. Nó sẽ lấy ấm áp từ những người đầy tràn thương yêu chuyển sang những người bơ vơ cô độc. 

Và cái bình dự trữ là để dùng cho bản thân. Mỗi khi con vui quá, con sẽ cất bớt vào cái ngăn đó. Và lúc nào con buồn, con thiếu tình yêu, con mệt - thì con bỏ ra bơm chất vui và chất được yêu vào cơ thể. Thì lúc nào con cũng sẽ khỏe mạnh, cân bằng và hài lòng với cuộc sống của mình”.

3. Thật ra, cỗ máy ấy đã có sẵn trong mỗi người. Chúng ta vẫn cho đi sự tử tế, rộng lượng, niềm vui, hy vọng, khát vọng sống. Chúng ta vẫn nhận lại tình yêu, niềm an ủi, sự đùm học, tri thức... Cái bình dự trữ cũng có sẵn trong lòng chúng ta, đó là Đức tin, lòng yêu dấu bản thân, sinh lực sống. Cái bình Dự trữ đó sẽ luôn đầy lại bằng cách nào đó, cho dù chúng ta có vừa kiệt sức hay đau buồn vào tối hôm trước. Cái bình dự trữ còn là bọn trẻ con nữa, nhờ có chúng nó mà thế giới người lớn mới được cứu chuộc.

Đôi khi, tôi cũng lo lắng vì con bé cứ mãi viển vông, nó không ra khỏi vùng đất Neverland kỳ ảo. Nhưng lại nghĩ, thời gian để học khôn và biết lọc lõi nhanh lắm. Giữ được con người tinh khiết mới khó. Nghĩ những chuyện khôn ngoan thạo đời thường rất mệt, nên thôi kệ, tôi cứ trì hoãn cho nó ở thêm lúc nữa trong vùng đất hoang đường của nó...

Quỳnh Hương