Cơ quan bảo đảm chủ quyền nhân dân đối với ngân sách

07/09/2012 08:40

Theo giải thích của Hiến pháp 1945, Ủy ban Kiểm toán (BPK) là một hình thức xác định chủ quyền của nhân dân, nhằm bảo đảm ngân sách Nhà nước được sử dụng đúng với các mục đích của nó.

Ở mỗi quốc gia, Hiến pháp là luật pháp cơ bản đối với việc quản lý của Nhà nước. Các tổ chức quan trọng trong cơ cấu quản trị đều do Hiến pháp quy định. Ở Indonesia, Hiến pháp quy định các tổ chức Nhà nước như Tổng thống là Chủ tịch nước và người đứng đầu Chính phủ, Hội đồng Cố vấn Nhân dân (MPR), Hạ viện (DPR), Hội đồng Đại diện khu vực (DPD), Ủy ban Kiểm toán (BPK), Tòa án Tối cao (MA), Tòa án Hiến pháp (KY). BPK được quy định bởi Hiến pháp Indonesia năm 1945, liên quan đến nhiệm vụ quản lý và trách nhiệm giải trình đối với ngân sách Nhà nước.

Trước khi Hiến pháp năm 1945 được sửa đổi năm 2002, BPK được quy định trong Điều 22 của Hiến pháp 1945 liên quan đến Ngân sách Nhà nước. Sau khi sửa đổi Hiến pháp, điều luật liên quan đến các vấn đề về tài chính đã chỉ ra rằng, kiểm toán việc quản lý và trách nhiệm giải trình đối với ngân sách nhà nước, Hiến pháp đã lập ra một ủy ban kiểm toán tự nguyện và độc lập; các kết quả kiểm toán của ủy ban này được trình Hạ viện, Hội đồng Đại diện khu vực và Hạ viện khu vực (DPRD) phù hợp với thẩm quyền của nó. Giải thích của quy định trên trong Hiến pháp 1945 nói rằng: “để kiểm toán tính trách nhiệm giải trình của Chính phủ, nên có một ủy ban không chịu bất cứ ảnh hưởng nào cũng như không bị ràng buộc bởi quyền lực của Chính phủ. Một ủy ban thuộc Chính phủ sẽ không thể thực hiện được nhiệm vụ khó khăn như vậy. Mặt khác, một ủy ban như vậy không phải là một ủy ban đứng trên Chính phủ”. Theo giải thích của Hiến pháp 1945, Ủy ban Kiểm toán (BPK) là một hình thức xác định chủ quyền của nhân dân, nhằm bảo đảm ngân sách Nhà nước được sử dụng đúng với các mục đích của nó.

Trong giới hạn quy định như vậy, BPK là một tổ chức Nhà nước được giao nhiệm vụ kiểm toán tài chính Nhà nước. Tuy nhiên, việc thực hiện nhiệm vụ của BPK trong thực tế đã không tuân thủ những gì đề ra trong Hiến pháp. Ảnh hưởng của hệ thống chính trị và khả năng của BPK đã tác động đến những điều kiện như vậy. Sau các cuộc cải cách năm 1998, với việc sửa đổi Hiến pháp giai đoạn 1992 – 2002, BPK trở thành một tổ chức Nhà nước kiểm toán độc lập với việc quản lý và trách nhiệm giải trình đối với ngân sách Nhà nước.

BPK đã cần một quá trình rất lâu dài để có thể trở thành một cơ quan kiểm toán độc lập như ngày nay. Điều kiện về chính trị đóng một vai trò quan trọng trong nỗ lực thiết lập một BPK độc lập và thực hiện đúng nhiệm vụ, thẩm quyền được giao.

Phong trào cải cách năm 1998 đã thay đổi năng lực và hệ thống chính trị của BPK. BPK trở thành một tổ chức nhà nước kiểm toán công tác quản lý và trách nhiệm giải trình về ngân sách Nhà nước một cách tự nguyện và độc lập. Tư tưởng của Chủ tịch Soekarno rằng: “Tam quyền phân lập là không đủ” đã được minh chứng bằng lịch sử. Trong cơ cấu quản trị quốc gia, quyền lực kiểm toán vô cùng cần thiết, nhằm thực hiện việc quản lý của Nhà nước. Vị trí của cơ quan kiểm toán trong cơ cấu quản trị ảnh hưởng đến tính độc lập của cơ quan kiểm toán trong việc thực hiện nhiệm vụ của nó.

Dựa vào kinh nghiệm của Indonesia, sự tồn tại của một cơ quan kiểm toán được quyết định bởi một số nhân tố chính, ví dụ như tính độc lập, các kết quả và đóng góp, sự công nhận và tin tưởng của các bên liên quan, mối quan hệ với các bên liên quan cũng như năng lực và thẩm quyền. Đứng trên góc độ của những yếu tố này, BPK hiện đang nỗ lực chuyển đổi mô hình kiểm toán, theo quan điểm của các bên liên quan là từ “bắt buộc” chuyển sang “cần thiết”.