Philippines

Thiết lập cơ chế trách nhiệm đối với nhà sản xuất và nhập khẩu

- Chủ Nhật, 28/05/2023, 06:06 - Chia sẻ

Luật Người tiêu dùng của Philippines được thông qua năm 1992. Đây là đạo luật toàn diện, điều chỉnh không chỉ vấn đề trách nhiệm sản phẩm mà cả vấn đề an toàn và chất lượng sản phẩm, hành vi lừa dối và hành vi thiếu công bằng, bảo hành, dán nhãn và đóng gói. Quan trọng hơn, Luật Người tiêu dùng đã thiết lập cơ chế trách nhiệm nghiêm ngặt đối với các nhà sản xuất và nhập khẩu.

Ai phải chịu trách nhiệm về sản phẩm?

Chủ thể phải chịu trách nhiệm là bất kỳ nhà sản xuất hay nhập khẩu nào của Philippines hay nước ngoài đều phải chịu trách nhiệm khôi phục hoặc bồi thường, không kể có lỗi hay không đối với các thiệt hại gây ra cho người tiêu dùng do các lỗi từ thiết kế, chế tạo, xây dựng, lắp ráp, dựng nâng cấp, trình bày hay đóng gói sản phẩm, cũng như do cung cấp không đầy đủ thông tin về công dụng và khả năng gây hại của chúng.

Thiết lập cơ chế trách nhiệm đối với nhà sản xuất và nhập khẩu -0
Nguồn: smart carrot

Đối với trách nhiệm của người bán, Luật quy định, người kinh doanh hoặc bán hàng sẽ phải chịu trách nhiệm trong trường hợp không xác định được người sản xuất, chế biến, xây dựng hay nhập khẩu; hoặc người đó đã không áp dụng các biện pháp bảo quản cần thiết đối với các sản phẩm dễ hư hỏng. Bên bồi thường cho người bị thiệt hại có quyền đòi bồi thường từ các bên khác có trách nhiệm căn cứ vào phần trách nhiệm của họ đối với thiệt hại đã gây ra.

Điều đáng chú ý là Luật Người tiêu dùng của Philippines 1992 xác định cơ chế trách nhiệm đối với sản phẩm dịch vụ. Cụ thể, Điều 99 quy định: Nhà cung cấp dịch vụ phải chịu trách nhiệm sửa chữa, khôi phục, bồi thường, không phụ thuộc vào việc có lỗi hay không, đối với những thiệt hại gây ra cho người tiêu dùng do những lỗi liên quan đến việc cung cấp dịch vụ cũng như việc không cung cấp đầy đủ thông tin về việc thực hiện dịch vụ và khả năng gây hại của nó. 

Thế nào là sản phẩm lỗi?

Sản phẩm được coi là có lỗi khi sản phẩm đó không bảo đảm an toàn ở mức độ mà người ta có thể trông đợi một cách hợp lý. Sản phẩm không bị coi là lỗi chỉ vì có sản phẩm khác tốt hơn được đưa vào thị trường. Người sản xuất, lắp đặt, chế biến hay nhập khẩu không phải chịu trách nhiệm khi chứng minh được họ không đưa sản phẩm ra thị trường; sản phẩm đó không có lỗi hoặc chỉ có người tiêu dùng hoặc bên thứ ba chịu trách nhiệm. 

Luật cũng quy định dịch vụ được coi là có lỗi khi nó không bảo đảm an toàn ở mức độ mà người tiêu dùng có thẻ trông đợi một cách hợp lý, có căn cứ vào hoàn cảnh cụ thể.   

Các cơ quan nhà nước đặt ra các tiêu chuẩn về chất lượng đối với tất cả các sản phẩm và yêu cầu nhà sản xuất, nhà phân phối hoặc người bán hàng phải chịu trách nhiệm về những thiệt hại mà những sản phẩm không bảo đảm các tiêu chuẩn đó gây ra. Chẳng hạn Cục Y tế chịu trách nhiệm giải quyết các khiếu nại về thực phẩm, thuốc và mỹ phẩm; Cục Nông nghiệp chịu trách nhiệm về những sản phẩm liên quan đến nông nghiệp; Cục Công thương chịu trách nhiệm về tất cả các sản phẩm tiêu dùng khác…  Quá trình khiếu nại của người tiêu dùng cũng được hỗ trợ bởi các văn phòng vì lợi ích người tiêu dùng được thành lập bởi cả các cơ quan nhà nước và các doanh nghiệp của tư nhân.   

Ngoài ra, Luật Người tiêu dùng của Philippines còn có quy định về trách nhiệm trong trường hợp hàng hóa, dịch vụ được cung cấp không hoàn chỉnh. Theo đó thì nhà cung cấp các hàng hoá tiêu dùng lâu dài hay trong thời gian ngắn phải liên đới chịu trách nhiệm về sự không hoàn chỉnh của chất lượng khiến cho sản phẩm đó không thích hợp cho mục đích tiêu dùng mà nó đã được thiết kế hoặc làm giảm giá trị hoặc không còn phù hợp với thông tin được đưa ra trên bao bì, nhãn hoặc các thông tin được công bố công khai, quảng cáo. Nếu bên cung cấp không khắc phục trong thời gian (30 ngày), người tiêu dùng có thể yêu cầu thay thế sản phẩm bằng sản phẩm khác cùng loại hoàn chỉnh; yêu cầu hoàn trả tiền ngay lập tức; yêu cầu giảm giá theo một tỷ lệ phù hợp. Các bên có thể thoả thuận giảm hoặc tăng thời hạn đã được quy định ở trên nhưng thời hạn đó không được ít hơn 7 ngày và vượt quá 180 ngày. 

Nhà cung cấp cũng phải chịu trách nhiệm trong trường hợp cung cấp không đủ số lượng sản phẩm. Trong trường hợp đó, người tiêu dùng có quyền yêu cầu áp dụng một trong các biện pháp như giảm giá sản phẩm; bổ sung số lượng thiếu; thay thế sản phẩm bằng sản phẩm khác cùng loại, nhãn hiệu hoặc mẫu mã mà không bị thiếu về số lượng; hoặc yêu cầu hoàn tiền. Nhà cung cấp trung gian sẽ phải chịu trách nhiệm nếu dụng cụ sử dụng để cân, đo không đáp ứng được tiêu chuẩn của nhà nước.

Vi phạm sẽ bị xử lý như thế nào?

Bất kỳ bên nào vi phạm quy định trách nhiệm sản phẩm hoặc các văn bản hướng dẫn thi hành nó liên quan đến các sản phẩm tiêu dùng không phải là thức ăn, mỹ phẩm, chất độc hại sẽ bị phạt ít nhất là 5.000 peso và phạt tù có thời hạn từ 1 năm trở xuống theo quyết định của toà án. Trong trường hợp là pháp nhân, hình thức xử lý sẽ được áp dụng đối với người đứng đầu. Nếu người vi phạm là người nước ngoài thì sau khi nộp phạt và chấp hành bản án của toà án sẽ bị trục xuất.

Đạt Quốc