Sao ngủ nổi khi Sài Gòn đang thức
Đêm đằm sâu nghe day dứt khôn cùng
Không bom lửa mà cháy từng khúc ruột
Hàng me nào ve gọi rạc canh thâu.
Sài Gòn ơi những năm tháng bên nhau
Ta yêu mãi con đường chiều tan học
Ta thương mãi bao tháng ngày khó nhọc
Qua tảo tần thành phố vẫn vượt lên.
Quên làm sao đêm phong tỏa đầu tiên
Bạn bè ta lăn mình trên chốt trực
Đêm Gò Vấp, đêm Bình Tân, Thủ Đức...
Màu áo nào mãi thức giữa gian nan.
Ánh mắt nào vật vã với thời gian
Để thần tốc quên mình thời đại dịch
Để chăm chút chu toàn điều nhỏ nhất
Cân gạo nghĩa tình mớ quả tươi non.
Thành phố mùa này như rộng dài hơn
Cơn gió vênh vang giỡn ngày giãn cách
Ơi mảnh đất kiên cường trong thử thách
Một Sài Gòn thức vượt mỗi ngày sang.